Truyện ngắn Ba tháng cuối cùng

Truyện này có hay không?

  • Có, rất hay!

    Số phiếu: 2 66,7%
  • Cũng hay

    Số phiếu: 1 33,3%
  • Tàm tạm

    Số phiếu: 0 0,0%
  • Khá ổn

    Số phiếu: 0 0,0%
  • Không tệ lắm

    Số phiếu: 0 0,0%
  • Dở ẹc!

    Số phiếu: 0 0,0%

  • Số lượng người bầu chọn
    3

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Tháng thứ nhất

Cacey nằm trên giường bệnh, tay cắm đầy các ống dẫn và kim tiêm, mái tóc dài hơi xơ rối phủ xuống đôi vai gầy guộc. Cô ngơ ngẩn trông ra ngoài cửa sổ, tầm mắt dừng lại trên cây ngân hạnh tràn trề sức sống, nơi một con chim xanh đang cất tiếng véo von.
Một cơn gió thổi qua, chiếc lá ngân hạnh bỗng tách khỏi cành, vẽ vòng trong không trung rồi rơi xuống đất.

Lặng im...

Tắt...

Có tiếng mở cửa. Chàng trai với mái tóc nâu bồng bềnh bước vào. Tay chàng cầm một chiếc cặp lồng tỏa mùi cháo thơm phức.

Đôi mắt Cacey chợt ánh lên niềm vui, nhưng ngay lập tức bị dập tắt.
Bên cạnh chàng trai đó, là bạn thân cô - Daila.

Họ đã yêu nhau được bốn năm, Cacey cũng thầm thương chàng trai bốn năm đó.

"Cậu ổn chứ Cycy?"

"Tớ vẫn ổn, Daila." Cacey mỉm cười, nụ cười tươi tắn che khuất mọi đau khổ.

Cô vẫn ổn.
Vẫn ổn...



Tháng thứ hai

"Chúng tớ sắp cử hành hôn lễ, Cycy ạ!" Daila nhẹ nhàng nói, "Tớ thật sự rất mong cậu có thể đến."

Cacey nằm trên giường bệnh, hai mắt nhằm nghiền, thân hình gầy guộc và mái tóc khô đã thưa đi rất nhiều. Trên mũi cô là ống thở oxi, và hơi thở của cô giờ đây mong manh, yếu ớt đến nỗi có thể chính cô có thể cũng không nghe được nữa.
Cô đã hôn mê... nhiều ngày nay...

Daila thở dài, cô vuốt nhẹ khuôn mặt tái nhợt của Cacey.

Nhưng Daila không biết, Cacey nghe được tất cả. Khóe mắt Cacey chậm rãi chảy ra một giọt nước.

Daila đám cưới. Cacey vẫn hôn mê...



Tháng thứ ba

Ánh sáng rọi qua khung cửa sổ, chiếu lên gương mặt gầy gò của Cacey. Cả người cô giờ đây lọt thỏm trong bộ đồ bệnh nhân, nước da xanh xao hằn rõ những mạch máu.
Bác sĩ, Daila và chồng cô đang đứng bên giường bệnh.
"Tôi còn bao nhiêu thời gian?" Cacey thều thào hỏi.
Bác sĩ trầm mặc một lúc lâu rồi nói: "Rất ít..."

Cacey không hỏi thêm gì nữa, cô ngước mắt nhìn lên trần, trong khi Daila đã sụt sùi khóc.

"Daila..." Cacey thì thầm.

"Tớ ở đây." Daila bước đến, nắm lấy tay Cacey.

"Tớ có thể xin cậu một chuyện không?"

"Chuyện gì cũng được, Cacey. Bất cứ cái gì."

Cacey nhìn chàng trai đang đứng sau Daila một lúc lâu, rồi nói: "Hai cậu có thể đưa tớ đến sông Dalit không? Tớ nhớ ngày xưa chúng ta rất hay chơi ở đó."

"Tớ cũng nhớ." Daila nức nở, "Cậu rất thích ngắt cỏ đuôi chó ven sông rồi bên thành vòng tặng bọn tớ. Có những ngày quá nóng, chúng ta còn nhảy xuống tắm sông. Bãi cỏ ở phía Tây còn là nơi ẩn náu bí mật của bọn mình."

"Đúng vậy, tớ thật sự rất muốn đến đó."

"Cacey, điều kiện sức khỏe của cô không cho phép điều này." Bác sĩ khuyên ngăn.

Cả căn phòng chợt chìm vào yên lặng. Cacey thở dài rồi quay mặt ra ngoài cửa sổ: "Tớ nghĩ mình cần yên tĩnh một lát..."
.
.
.
Sáng hôm sau, người ta thấy một bệnh nhân đã chết trên giường bệnh. Theo báo cáo xét nghiệm thì cô đã chết lúc nửa đêm, và tay cô nắm chặt một mẩu giấy, ghi: "Daila, Edwards, Cacey, sông Dalit."

Miuna
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Ba tháng cuối cùng
Bài của chị bao giờ cũng hay!
Bạn đọc bao nhiêu bài của mình rồi mà biết là hay ấy vậy? :x
Mình viết thường thôi, dạo trước tệ lắm, bây giờ mới khấm khá lên được đấy. Cảm ơn bạn đã ghé qua và ủng hộ. :x
 
Bên trên