Tản văn Các bà mẹ

An Đóa

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/7/18
Bài viết
24
Gạo
0,0
Hôm nay lại là một ngày mưa.
Những cơn mưa mùa hè kéo dài dai dẳng suốt một tuần lễ. Ngày nào cũng vậy, tôi nghe thấy tiếng càu nhàu của bà hàng xóm nhà bên. Bà đau chân. Bệnh khớp của bà thường xuyên tái phát vào những ngày ẩm ướt như vậy.
Rất nhiều lần, bà than phiền với tôi về cái đau nhức khủng khiếp ấy. Cả tuần bà chẳng làm được việc gì ra hồn. Cứ mỗi lúc đứng lên là chân lại đau ê ẩm, bà nhức, nhức lắm! Có khi đau đến ứa nước mắt, thế nhưng mà...

"Bà không nói với cậu Kha sao? Cứ để chân hoài thế này cũng không tốt. Bảo cậu mợ đưa đi khám xem thế nào, rồi bác sĩ kê đơn thuốc cho mà uống. Đỡ nhức."

"Không không, tôi đâu có rảnh mà làm thế." Bà xua tay liên tục, "Chân đau vài ngày thì hết thôi, thuốc men gì, vừa đắt tiền lại chẳng được việc. Uống vào có khi còn chết nhanh hơn ấy chứ." Rồi bà cười móm mém: "Với lại đưa lên bệnh xá cũng mất công, nhọc con nó lắm. Nó có vợ con để lo rồi, bà già này còn sống dài, chẳng có cần thuốc thiếc gì đâu."

Rồi bà về. Nhìn bóng lưng còng còng chống gậy, khập khiễng từng bước một mà tôi thấy ê ẩm trong lòng. Người mẹ nào cũng thương con cả. Thế nhưng mà, có bao nhiêu người con thương mẹ mình?

Mẹ cái gì cũng giấu, chỉ trừ tình thương con của mình.

Con cái gì cũng hiểu, chỉ trừ tính thích giấu bệnh của mẹ mình.

Tôi thở dài trong lòng. Suy cho cùng, con người ai mà chẳng ích kỷ. Các bà mẹ vì muốn con mình hạnh phúc mà giấu biệt đi bệnh tình của mình. Chỉ hi vọng rằng, những người con đủ yêu thương và tinh ý để thấy được những vết hằn thời gian trên gương mặt mẹ...
 

Chanh30

Gà BT
Tham gia
13/8/18
Bài viết
1.036
Gạo
0,0
Re: Các bà mẹ
Thứ nhất: bài bạn đã có kết cấu, có câu chuyện, thể hiện được câu chuyện, thể hiện được suy nghĩ, thông điệp của bản thân qua tản văn. Liên kết giữa các câu khá tốt. Hội thoại giữa nhân vật làm mình thấy hơi giống bà mình lúc nói chuyện, mỗi tội chưa chậm bằng.
Thứ hai, mình không hình dung được về nhân vật tôi là vai như thế nào, thế nên câu chuyện nghe hơi giả, và ngắn cụt. Danh xưng "cậu mợ" làm mình hoang mang quá. Logic có một nơi mình thắc mắc. Đoạn: "suy cho cùng, con người ai mà chẳng ích kỉ. Các bà mẹ...mình". Mình thấy ích kỉ là nghĩ cho bản thân chứ, câu dưới lại nói tới hy sinh. Mình không hiểu lắm. Câu "mẹ cái gì cũng giấu ... con", mình nghĩ các bà mẹ giấu tình thương qua hành động đấy chứ. Nếu chỉ dựa vào câu chuyện thì mình nghĩ như thế.
Chốt cuối cùng, thông điệp cuối mình rất thích. Nếu bạn trau dồi cách viết, mình nghĩ bạn sẽ phát triển dài dài đấy!
Mình cũng là gà mới, nhận xét sai sót gì bạn thông cảm nha!
 

An Đóa

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/7/18
Bài viết
24
Gạo
0,0
Re: Các bà mẹ
Trước hết, mình muốn nói lời cảm ơn vì bạn đã bỏ ra một chút thời gian quý báu để review bài của mình.
Tiếp sau, là mình muốn giải thích một chút cho bạn hiểu, trên cương vị là tác giả - độc giả, chứ không phải người được review - reviewer.
Thứ hai, mình không hình dung được về nhân vật tôi là vai như thế nào, thế nên câu chuyện nghe hơi giả, và ngắn cụt. Danh xưng "cậu mợ" làm mình hoang mang quá.
Mình khi viết tản thì ngắn đã thành quen, bởi vậy nên có nhiều độc giả không theo kịp mạch truyện, hoặc không hiểu. Về điểm này, cho mình xin lỗi. Tương lai mình vẫn viết ngắn như vậy, nhưng chắc chắn sẽ dễ hiểu hơn một chút. Còn như bạn nói, danh xưng "Cậu - mợ" ấy. Đó chỉ là một cách nói quen thuộc của người quê bản địa đối với một cặp vợ chồng thân quen. Mà người mẹ ở đây lại là hàng xóm của "tôi", tất nhiên sự giao lưu qua lại sẽ không thể tránh khỏi. Và điều này lại liên quan một chút đến logic.
Rất nhiều lần, bà than phiền với tôi về cái đau nhức khủng khiếp ấy.
Bạn thấy đấy, bà hàng xóm than phiền với tôi về cơn đau của mình, giọng của tôi thì mang hơi hướm quan tâm, người lớn. Nếu vậy, "tôi" hoặc là người bạn của đôi vợ chồng kia, hoặc là bạn của bà mẹ ấy, hoặc là một người - đã - trưởng - thành, dù thế nào thì đó cũng tuyệt đối không phải một đứa trẻ. Sẽ thật là lạ kì khi mà bà già nói với một đứa trẻ năm tuổi mình đau chân mà đứa trẻ lại khuyên mình đi mua thuốc, như thế khá phi thực tế bạn ạ. Vậy nên mình nghĩ cái giả mà bạn cảm thấy ở đây, có lẽ là vì ngôn ngữ mỗi vùng miền nó khác nhau.
Logic có một nơi mình thắc mắc. Đoạn: "suy cho cùng, con người ai mà chẳng ích kỉ. Các bà mẹ...mình". Mình thấy ích kỉ là nghĩ cho bản thân chứ, câu dưới lại nói tới hy sinh.
Bạn à, đoạn này thì mình không có viết sai. Nhưng sẽ có khá nhiều độc giả không hiểu. Nếu vậy xin cho mình mạn phép mà giải thích như vầy.
Bà mẹ ấy ích kỉ, bà muốn con mình hạnh phúc, một hạnh phúc vẹn toàn, bà không muốn ai làm hư và phá đám hạnh phúc ấy, kể cả chính mình. Đó là lí do vì sao bà giấu nhẹm đi bệnh tình.

Ích kỉ, nó có nhiều khía cạnh lắm bạn ạ.
Ích kỉ là sống cho bản thân, không quan tâm người khác nói gì, làm gì. Là làm những điều mình thích, mình muốn, mặc kệ người ta miệng ra lưỡi vào. Bạn nói xem, ai mà chẳng có một lần sống thế? Mọi người cứ quy cho ích kỉ về những điều xấu, hẹp hòi, độc ác, mà không biết những việc làm được coi là "tốt" cũng có tên gọi là Ích Kỉ!
Bà mẹ này cũng vậy thôi. Bà ấy vì ích kỉ muốn hạnh phúc con mình vẹn toàn, mà không tiếc làm đau chính mình. Người ta có thể gọi đó là "Hy Sinh", nhưng một cái tên khác: "Ích Kỉ"!

"Mẹ cái gì cũng giấu, trừ tình thương con.
Và con cái gì cũng hiểu, trừ tính thích giấu bệnh của mình."

Mẹ giấu lo toan, mẹ giấu nước mắt, mẹ giấu buồn bực, trước mặt con mẹ chỉ lộ vẻ yêu thương, đó là ý nghĩa của câu đầu tiên.
Con đi học, con hiểu cái này, con giỏi cái kia, nhưng đối với người mẹ chung sống với mình từ nhỏ tới lớn lại không hiểu được rằng mẹ đang bệnh, không biết mẹ giấu bệnh. Ý nghĩa của câu thứ hai đây.
Cảm ơn bạn về bài review. Và hi vọng câu trả lời của mình đã giải đáp được các thắc mắc trong lòng bạn.
Thân
An Đóa
 

Chanh30

Gà BT
Tham gia
13/8/18
Bài viết
1.036
Gạo
0,0
Re: Các bà mẹ
Mình sẽ ủng hộ bạn! Cố lên nhé!
Mình nghĩ việc bạn viết ngắn hạn chế khá nhiều thứ, đặc biệt nếu bạn không chọn đúng từ ngữ. Viết ngắn đôi khi còn khó hơn viết dài.
Bạn trả lời dài ghê, có tâm ghê! Cố lên nha!
 
Bên trên