Yêu một người là khi trái tim ta đập thổn thức, rung lên từng đợt mỗi lần người đó cười với ta, đi bên ta trên lối đường về thân quen.
Yêu một người là khi sáng, trưa, chiều, tôi đều muốn nhìn thấy họ, lặng lẽ âm thầm đi theo sau mặc kệ cho có hàng trăm người ,vẫn muốn lục tung lên.
Yêu một người là khi thấy người ấy trêu trọc một cô gái khác khiến lòng ta thấy ghen tuông mù quáng đến bất thường.
Yêu một người là khi tâm trí ta luôn thấp thoáng bóng hình người ấy, nhớ từng cử chỉ , ánh mắt, nụ cười của anh.
Yêu một người là mong ngóng mơ mộng một ngày anh sẽ mặc bộ comlê đen chỉnh tề , nắm tay em cùng nhau bước vào lễ đài.
Yêu thế thôi mà cũng sợ nhiều lắm, anh à!
Sợ một ngày anh xa lánh em , không còn xoa đầu hay trêu trọc em như lúc trước mà thay vào đó là một cô gái khác.
Sợ một ngày anh sẽ bỏ mặc em phía sau , nơi đó có lẽ sẽ không có anh tồn tại.
Sợ một ngày anh quên hết đi những lời nói hứa hẹn đôi điều,bỏ bê em giữa bế tắc của cuộc sống.
Sợ một ngày anh không thể níu lấy tay ta, ôm ấp chở che cho thân hình hình yếu ớt của em .
Anh biết không , em sợ ...
Người đời thường nói:'' Tuổi thanh xuân là phút giây đáng giá nhất trong cuộc đời mỗi con người. Nếu ta không biết tận dụng nó thì có lẽ sẽ cảm thấy hối hận mãi về sau. Cuộc sống của tôi cũng vậy! Mới đầu tôi gặp anh không một chút quen biết gì, dần dần tiếp xúc mới biết anh tốt tính đến nhường nào. Anh luôn cười với tôi khi mỗi lần 2 chúng ta kể cho nhau nghe những câu chuyện giản dị, tâm sự cùng tôi khi cả thế giới trong tôi sụp đổ. Tôi yêu anh chỉ vẻn vẹn như vậy thôi , mặc kệ cho ai nói điều chi. Nào ngờ đâu ,chưa kịp nói yêu mà anh lỡ rời xa tôi trong phút chốc.
Có phải em quá ngu ngốc hay tình anh đã thay đổi.
Anh có biết em đau thế nào không. Có bao giờ anh từng nghĩ em đã mơ về ngày - ngày mà 2 chúng ta cùng nắm tay nhau trải qua cái tuổi thanh xuân đẹp đẽ này.
Giờ đây em chỉ biết đứng nhìn phía sau, muốn được ôm anh, áp sát mặt vào bờ vai anh và nói câu:
'' Cho em gần anh thêm chút nữa'' .
Cho dù là 1 chút , em muốn được bên anh để làm lại từ đầu.
Yêu một người là khi sáng, trưa, chiều, tôi đều muốn nhìn thấy họ, lặng lẽ âm thầm đi theo sau mặc kệ cho có hàng trăm người ,vẫn muốn lục tung lên.
Yêu một người là khi thấy người ấy trêu trọc một cô gái khác khiến lòng ta thấy ghen tuông mù quáng đến bất thường.
Yêu một người là khi tâm trí ta luôn thấp thoáng bóng hình người ấy, nhớ từng cử chỉ , ánh mắt, nụ cười của anh.
Yêu một người là mong ngóng mơ mộng một ngày anh sẽ mặc bộ comlê đen chỉnh tề , nắm tay em cùng nhau bước vào lễ đài.
Yêu thế thôi mà cũng sợ nhiều lắm, anh à!
Sợ một ngày anh xa lánh em , không còn xoa đầu hay trêu trọc em như lúc trước mà thay vào đó là một cô gái khác.
Sợ một ngày anh sẽ bỏ mặc em phía sau , nơi đó có lẽ sẽ không có anh tồn tại.
Sợ một ngày anh quên hết đi những lời nói hứa hẹn đôi điều,bỏ bê em giữa bế tắc của cuộc sống.
Sợ một ngày anh không thể níu lấy tay ta, ôm ấp chở che cho thân hình hình yếu ớt của em .
Anh biết không , em sợ ...
Người đời thường nói:'' Tuổi thanh xuân là phút giây đáng giá nhất trong cuộc đời mỗi con người. Nếu ta không biết tận dụng nó thì có lẽ sẽ cảm thấy hối hận mãi về sau. Cuộc sống của tôi cũng vậy! Mới đầu tôi gặp anh không một chút quen biết gì, dần dần tiếp xúc mới biết anh tốt tính đến nhường nào. Anh luôn cười với tôi khi mỗi lần 2 chúng ta kể cho nhau nghe những câu chuyện giản dị, tâm sự cùng tôi khi cả thế giới trong tôi sụp đổ. Tôi yêu anh chỉ vẻn vẹn như vậy thôi , mặc kệ cho ai nói điều chi. Nào ngờ đâu ,chưa kịp nói yêu mà anh lỡ rời xa tôi trong phút chốc.
Có phải em quá ngu ngốc hay tình anh đã thay đổi.
Anh có biết em đau thế nào không. Có bao giờ anh từng nghĩ em đã mơ về ngày - ngày mà 2 chúng ta cùng nắm tay nhau trải qua cái tuổi thanh xuân đẹp đẽ này.
Giờ đây em chỉ biết đứng nhìn phía sau, muốn được ôm anh, áp sát mặt vào bờ vai anh và nói câu:
'' Cho em gần anh thêm chút nữa'' .
Cho dù là 1 chút , em muốn được bên anh để làm lại từ đầu.
'' Một chút, một chút thôi anh ạ!
Đừng bỏ em giữa nẻo đường gần xa
Đừng bỏ em giữa bốn bức tường nhà
Đừng bỏ em giữa phố xá đời tư.''
Đừng bỏ em giữa bốn bức tường nhà
Đừng bỏ em giữa phố xá đời tư.''