Em không phải đồng tính - Cập nhật - Chang Chang

coidethuong

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/11/14
Bài viết
126
Gạo
180,0
Mời các bạn đọc truyện này đã được đăng lên thư viện tại ĐÂY.
(lời của Ban quản trị)
Em không phải đồng tính - coidethuong.png
* * *

Truyện: Em không phải đồng tính
Tác giả: Chang Chang
Thể loại: Tình cảm
Tình trạng truyện: Hoàn thành
Giới hạn độ tuổi: Không giới hạn
Giới thiệu nhân vật:
Nó: Tên Đặng Quỳnh Anh, sinh viên năm ba Đại học Thương Mại, là một người có bề ngoài nhỏ nhắn, xinh xắn, học lực xếp vào hạng bình thường trong lớp, đặc biệt là fan của ca sĩ Khánh Phương.
Hắn: Trần Tuấn Minh học cùng lớp với nó, là một người có vẻ ngoài cũng được xếp vào top trên của lớp, học cũng như nó.
Nó và hắn là một đôi trong lớp, đã yêu nhau được hai năm một tháng mười hai ngày.
Nhân vật thứ ba: Hoàng Khánh Phương đẹp trai, học lực xếp loại khá của lớp, được nhiều cô theo đuổi.
Giới thiệu truyện: Xoay quanh chuyện tình của nó, với tình yêu dài hơn hai năm của nó với hắn chấm dứt chỉ vì một bài test giới tính. Nó phải chịu rất nhiều tổn thương khi mang danh giới tính không rõ ràng. Khi người thứ ba xuất hiện... Mối quan hệ giữa nó và Khánh phương...
Mục lục:
Chương 1: Sự cố bất ngờ
Chương 2: Lộ chuyện giới tính
Chương 3: Người thứ ba xuất hiện
Chương 4: Bạn thân
Chương 5: Hạnh Phúc và nỗi đau
Chương 6: Chuyện giới tính
Chương 7: Đi gặp nhà tâm lý giới tính
Chương 8: Anh xin lỗi
Chương 9: Lý trí, con tim và định mệnh
Chương 10: Quỳnh Anh nằm viện (mối quan hệ bí ẩn giữa mẹ Khánh Phương và nó)
Chương 11: Khánh Phương sốc khi biết sự thật
Chương 12: Cảm xúc hỗn độn
Chương 13: Sự thật
Chương 14: Em không phải đồng tính (chương cuối)

(Lời của Ban quản trị Gác Sách: Truyện đã được đăng lên thư viện nên mời các bạn đọc tiếp các chương cuối tại ĐÂY.)
 
Chỉnh sửa lần cuối:

coidethuong

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/11/14
Bài viết
126
Gạo
180,0
Em không phải đồng tính

Chương 1: Sự cố bất ngờ

Hai đứa đang mỗi đứa một cái máy tính ở quán internet.

Nó thấy cái gì đó hay hay liền gọi giật hắn:

- Anh! Mở trang này đi, nhanh có cái này hay lắm.

Thế là con bé gửi cho hắn cái đường links luôn.

Hắn nhấn vào thấy hiện lên dòng chữ:

“BÀI TEST GIỚI TÍNH”

Mắt hắn lơ ngơ, hỏi nó:

- Cái này thì hay cái gì, anh đang chơi game hay?

- Thử test đi anh em xem kết quả thế nào em thấy cái này hay đấy.

-
Thôi em thử đi anh chơi game tiếp.

Hắn vừa nói thì con bé nài nỉ:

- Thử đi anh, đi mà?

Thôi anh không thích, có gì hay đâu. - Hắn nói.

Con bé nheo mắt:

- Thật không đấy hay là…

- Hay là gì? Em lại nghĩ linh tinh gì đấy.

- Hề, thế thì test thôi.

- Thôi được rồi, chiều em đấy nhé.

Trả lời hết năm mươi câu trắc nghiệm hắn quay sang than với nó:

- Chẳng có gì thú vị cả.

Nó toét miệng cười nói:

- Anh enter đi xem kết quả.

Hắn enter một cái.

Kết quả: Bạn mang giới tính nam 97%.

Hắn cười đắc ý.

- Em thấy chưa, có gì mà phải test đâu, xem của em thế nào nào.

Hắn nhổm sang máy nó rồi nói:

- Em chưa xem kết quả, em còn hai câu nữa.

- Em làm nhanh đi xem nào.

Con bé vừa làm xong phát hắn nhanh tay ấn enter một cái.

Kết quả: Bạn có giới tính nữ là 35%, giới tính nam là 65%.

Bốn con mắt trợn tròn nhìn kết quả, con bé nhìn hắn nói:

- Cái này sai rồi sao em 65% là nam được.

- Ai bảo em cứ đòi thử để anh xem nào.

Hắn kéo con trỏ chuột lên đọc bài test của nó.

Câu một: Hắn nhìn nó.

Câu hai: Hắn lại nhìn nó.

Câu ba, câu bốn: Hắn chẳng muốn nhìn nó nữa.

Đọc hết ba mươi câu hắn nói với nó:

- Kết quả là đúng em à. - Hắn nói xong quay mặt đi ra thanh toán, im lặng rồi đi.

Nó chẳng hiểu hắn nói gì cả, nó lẩm bẩm:

- Đúng là sao? Giới tính nam? Không lẽ mình là les?

Cả đống câu hỏi ở đầu nó, nó đứng dậy đi ra thì hắn đã lấy xe đi trước rồi, nó vội chạy theo gọi mà không được.

Suốt quãng đường về nhà nó không ngừng tự nói:

- Không phải mà, đó không đúng, mình không có vấn đề gì về giới tính cả, không lẽ anh nghĩ em đồng tính sao?

Tự dưng con bé khóc, khóc vì sợ hắn hiểu lầm nó, khóc vì thấy mình thật ngu ngốc khi cứ ham hố mấy bài test đó.

Nó lang thang mãi cũng về tới phòng trọ, nó tự khẳng định với chính nó là không có vấn đề gì về giới tính cả, vì không ai biết được nó yêu hắn tới nhường nào. Nó cầm điện thoại gọi cho hắn, một cuộc, hai cuộc hắn không nghe, nó bấm gọi lần ba thì mới thấy bên kia trả lời.

- Anh đây, em về nhà rồi à?

- Vâng, anh làm sao đấy, đó chỉ là bài test vui thôi mà.

- Đấy không phải bài test vui đâu. Chẳng lẽ nó đúng với anh mà không đúng với em sao?

Giọng nói của hắn buồn, làm nó thấy có gì đó bất an.

- Thôi em nghỉ đi, anh cần suy nghĩ.

- Anh suy nghĩ gì chứ? - Nó hét lên trên điện thoại sau tiếng tút… Tút từ đầu dây bên kia.

Nó thấy ấm ức, thấy tức giận, thấy đau thì phải.

Cả đêm nó suy nghĩ, nó cảm thấy có gì đó không tốt đến với nó, đang mải miết nghĩ thì nó nhận được tin nhắn, tin nhắn của hắn, một tin nhắn khá dài:

Mình chia tay đi em, anh không thể yêu một người cùng giới tính với mình được, anh không kì thị nhưng anh không thể, anh xin lỗi. Em cũng đừng suy nghĩ nhiều quá bây giờ mọi người cũng chấp nhận giới tính thứ ba rồi em à, anh cũng sẽ không trách em lừa dối anh, vì yêu anh là cách em bảo vệ em, em hãy sống là con người thật của mình em nhé (người anh từng yêu)”.

Đọc từng dòng tin nhắn mà như xé vào tim gan nó. Nó đau, nó khóc, nó chắng biết giải thích như thế nào cả, nó không ngờ tình yêu hai năm đại học kết thúc chỉ vì một bài test giới tính, nhưng nó làm sao thay đổi được kết quả, giờ nó chỉ muốn chạy đến trước mặt hắn hét lên: “Em không phải là les”. Nhưng nó biết hắn không tin và cho rằng nó đang che đậy bản thân nó, giờ nó chỉ biết ôm cái điện thoại và khóc, khóc tới khi thiếp đi lúc nào không biết.

Chuông báo thức kêu nó phải dậy đi học nhưng nó chẳng thể mở mắt nổi nữa, mắt nó đã sưng húp lên rồi, thế là nó gọi điện cho cô xin nghỉ.

Trên giảng đường hắn đợi mà chẳng thấy nó đi học, không ai hết ngoài hắn biết lý do nó nghỉ học, hắn đến lớp mà cũng chẳng thể tập trung được, hắn nghĩ có phải lỗi do hắn không, xong rồi hắn lại tự nói với bản thân hắn, làm sao hắn có thể yêu một người nửa nam nửa nữ được chứ, hắn phải chấp nhận sự thật thôi.

Hôm sau nó cũng bình tâm lại và đi học, mắt nó vẫn còn sưng nhưng mọi người chỉ nghĩ nó có chuyện gì đó buồn cũng không ai hỏi nó cả. Vốn là đứa không hay thích trêu đùa bạn bè nên nó không thân với ai trên đại học cả. Hắn và nó bước qua nhau mà chẳng ai ngước mắt nhìn ai cả, cũng chẳng nói với nhau câu gì. Hắn lạnh lùng tới độ nó không thể tin nổi, nó cảm thấy ngạt thở.

Còn hắn nghĩ chắc nó cảm thấy có lỗi khi đã lợi dụng tình cảm của hắn để che giấu thân phận của mình nên không dám nhìn hắn, cũng không dám nói gì với hắn, hắn mong nhận được một lời xin lỗi từ nó.

Nó thì lại nghĩ chẳng thể tin nổi sao hắn có thể tin nó đồng tính chứ, tình cảm của nó hắn gạt sang một bên chỉ vì bài test giới tính, nó thất vọng.

Thế là hai đứa nó chia tay, kết thúc mối tình sinh viên hơn hai năm, đẹp và đầy mơ mộng nhưng cũng vô cùng đau đớn.

>>> Chương 2
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Màu Nắng

Gà tích cực
Tham gia
4/11/14
Bài viết
86
Gạo
0,0
Truyện: Em không phải đồng tính
Tác giả: Chang Chang
Thể loại: Tình cảm
Tình trạng truyện: Đang sáng tác
Giới hạn độ tuổi: Không giới hạn
Giới thiệu nhân vật:
Nó: Tên Đặng Quỳnh Anh, sinh viên năm ba Đại học Thương Mại, là một người có bề ngoài nhỏ nhắn, xinh xắn, học lực xếp vào hạng bình thường trong lớp.
Hắn: Trần Tuấn Minh học cùng lớp với nó, là một người có vẻ ngoài cũng được xếp vào top trên của lớp, học cũng như nó.
Nó và hắn là một đôi trong lớp, đã yêu nhau được hai năm một tháng mười hai ngày.
Nhân vật thứ ba: Hoàng Khánh Phương đẹp trai, học lực xếp loại khá của lớp, được nhiều cô theo đuổi.
Mình hóng truyện bạn với anh chàng Khánh Phương nhé! Mình thích tên ấy. ;)
 

coidethuong

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/11/14
Bài viết
126
Gạo
180,0
Em không phải đồng tính

Chương 2: Lộ chuyện giới tính

Cả tháng nó đi học mọi chuyện vẫn bình thường, chỉ khác là mọi người thấy nó và hắn không ai nói với ai câu gì và thường tránh mặt nhau nên cũng đoán chuyện gì xảy ra giữa hai đứa nó.

Nhưng hôm nay nó đi học thấy rất lạ, nó bước vào lớp tất cả mọi ánh mắt nhìn vào nó như kiểu đang soi xét gì đó, nó chẳng hiểu. Nó đi vào một bàn thì mấy bạn nữ ngồi bàn đó từ từ đứng dậy và chuyển sang bàn khác ngồi, nó cảm thấy như mọi người đang xa lánh nó.

Nó chẳng nghĩ gì mặc kệ, hết tiết học, ra chơi nó thấy mấy bạn nữ túm tụm lại nhìn nó xì xèo, nói nhỏ nhưng cũng đủ cho nó nghe thấy mấy bạn nói:

Bạn thứ nhất:

- Bảo sao trước nó kể cứ gặp con bạn thân là nó ôm, xong thơm vào má con bạn nó.

Bạn thứ hai:

- Nó còn có sở thích thơm mấy bạn gái trong lớp mà.

Bạn thứ nhất:

- Khổ thân Minh nhà mình, tưởng yêu phải gái xinh hóa ra đồng tính.

Bạn thứ ba:

- Thôi đi mấy người nghe nói đó chỉ là bài test vui thôi mà, ai kiểm chứng đâu.

- Ai bảo? - Cả hai đồng thanh nói.

Bạn thứ hai tiếp lời:

- Tao cả nó (chỉ vào bạn thứ nhất) làm thử bài đó rồi vẫn chuẩn girl đó thôi.



Giờ thì nó đã hiểu tại sao mọi người lại tránh xa nó, do chẳng chơi thân với ai nên nó chẳng thể giải thích, mà đúng hơn nó không muốn giải thích gì cả, nó thấy ghét hắn, ghét cái nhìn của mọi người về nó. Nếu nó đồng tính thật thì sao chứ, có gì phải đối xử với nó như vậy.

Kết thúc buổi học nó về phòng mà đầu nó không thôi suy nghĩ về mấy điều các bạn lớp nó nói, nó thắc mắc sao lại chỉ có 35% là nữ nhỉ, chẳng lẽ nó…

Suy nghĩ một ngày trời nó cũng quyết định gạt suy nghĩ đó ra khỏi đầu, dù giới tính của nó như thế nào nó cũng vẫn phải học tập, vẫn phải sống mà. Nó cũng đã quyết định sẽ không nhớ tới người đó nữa, quên cái quá khứ màu hồng hai năm đó đi.

************

Ba tháng nó tới lớp trong ánh mắt vẫn đầy tò mò của các bạn và nó phải chịu không biết bao nhiêu lần bị các bạn nói đểu về cái giới tính chưa rõ ràng của nó, nó cũng đã quên và chẳng mấy để ý nữa, nó chỉ thấy trong ánh mắt một người là hắn có phần ái ngại khi gặp nó, vì chính hắn truyền cái kết quả bài test đó cho ai đó trong lớp để rồi nó phải chịu như vậy.

Hôm nay, nó vội vàng chạy tới lớp làm bài kiểm tra giữa kì, do thức khuya học bài nên nó đi hơi trễ lúc nó tới lớp cũng là lúc cô giáo vừa vào, cả lớp các bạn đã chọn hết chỗ ngồi còn duy nhất một bàn có một người, nó chạy vào đó ngồi thì bạn nữ ở đó đứng dậy sang bàn khác ngồi, nó thấy buồn nhưng cũng không nghĩ nhiều, nó quen rồi, quen với mấy tháng ngồi học một mình rồi.

Cô giáo thấy vậy liền lên tiếng:

- Hiền chạy đi đâu thế? Một bàn không ngồi ba người, mỗi bàn hai người thôi.

- Thưa cô, em không muốn ngồi bàn đó ạ, cô cho em ngồi ở đây đi ạ.

- Không được, ngồi hai thôi, một bạn xuống đó ngồi đi.

Tất cả mấy bạn nhìn ngó nghiêng, không ai muốn ngồi gần nó và nó thấy hắn cầm tờ giấy kiểm tra xuống ngồi cùng bàn với nó, cả hai lặng im chẳng nói gì cả, mấy bạn kia thì tỏ vẻ thoát nạn.

Cô nói:

- Hiền lên bàn của Minh ngồi đi, nhanh rồi làm bài kiểm tra nào.

- Vâng.

Xong chín mươi phút kiểm tra cô cho về sớm, nó đi lang lang khắp con đường quen thuộc mà suốt hai năm qua nó và hắn đã từng đi dạo, chẳng hiểu sao nó lại khóc, nó khóc vì cái gì nó cũng không biết, khóc vì vẫn yêu hắn chăng? Không nó không yêu hắn nữa mà, nó quên hắn rồi, khóc vì cái phũ phàng của cuộc đời với nó, đi mãi rồi điểm cuối cùng vẫn là phòng nó, nó mệt, chẳng nghĩ gì nữa.

*******

Nó rời xa gia đình lên đây học đại học, xung quanh nó chẳng có người thân, chẳng có bạn bè thân thiết, nó không chia sẻ với ai được.

Suốt khoảng thời gian này nó không chơi với ai cả, đúng hơn là bạn bè xa lánh nó, giờ nó chỉ tập trung vào học, học và học, nó cắm đầu vào học, thời gian giải trí của nó là những lúc lên thư viện đọc truyện, rồi đi dạo dưới phố một mình.

Bốn tháng trôi qua.

Hết kì học tất cả bất ngờ vì kết quả học tập của nó, từ một đứa có kết quả xếp vị trí dưới của lớp mà giờ nó đứng ở vị trí đầu, khi lớp trưởng thông báo bảng điểm của lớp:

DANH SÁCH ĐIỂM KÌ I NĂM HỌC…

1. ĐẶNG QUỲNH ANH 9,3

2. DƯƠNG HẢI QUÂN (LT) 9,2

3…

4…

Thì tất cả lớp lại đổ dồn con mắt vào nó, một lần nữa lại đặt dấu hỏi chấm lên nó, đâu đó lại có tiếng xì xèo, ghen tỵ, đố kị với nó:

- Nó vượt điểm lớp trưởng rồi kìa.

- Đúng là người đặc biệt thường xuất chúng.

- Xuất cái con khỉ ý.



Hàng dãy những lời bàn tán nhưng nó cũng chẳng buồn để ý nữa, đó là thành quả nó đạt được nhờ sự nỗ lực của nó, nó cảm thấy tự hào về bản thân nó và nó đã không làm bố mẹ thất vọng về nó.

Nó thấy vui, nó chẳng buồn vì cái giới tính mập mờ của nó nữa.

>>> Chương 3
 
Chỉnh sửa lần cuối:

coidethuong

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/11/14
Bài viết
126
Gạo
180,0
Màu Nắng: Hì, ca sĩ Khánh Phương là thần tượng của tớ. Cảm ơn bạn nhé. Có gì sai sót góp ý cho tớ nhé.
 

Màu Nắng

Gà tích cực
Tham gia
4/11/14
Bài viết
86
Gạo
0,0
Mình nói thật là đọc chương đầu mình thấy hơi ưc chế. Tình yêu hai năm mà kết thúc bằng một lí do vớ vẩn như vậy sao? Có phải hai người đã quá quan trọng vào một bảng đánh giá mà chẳng ai xác nhận là đúng rồi không? Mà đúng thì sao chứ? Người ta còn yêu người chuyển giới được mà, chỉ với vài con số mà cắt đứt mối tình hai năm như vậy được sao? Không lẽ trong thời gian quen nhau họ không đủ hiều nhau là người như thế nào sao? Hay do tác giả cố tình rút ngắn diễn biến? Mình cảm thấy hụt hụt khi đọc ý, quá nhanh và khó chấp nhận. Mình có cảm giác họ không yêu nhau thật lòng vậy.
Hay bọn họ có một lí do nào đó bên trong mà mình chưa biết? :|
 

coidethuong

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/11/14
Bài viết
126
Gạo
180,0
Màu Nắng: Cứ đọc tiếp đi xem sao, hì. Tớ viết tớ cũng bực, tớ cho nhân vật nó ngu ngu đấy! Hic.
 

Sienna

đứa trẻ bốc đồng
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
4.122
Gạo
3.600,0
Mạ ơi, theo bài test ấy thì mình chuẩn les chắc luôn! Hự... :'(
 
Bên trên