Chào mọi người! 


Em đang ấp ủ một bộ Fantasy nho nhỏ và định đăng lên các diễn đàn. Nhưng em đọc comment thì thấy nhiều người bảo (mấy truyện Fantasy trên Watt em đọc) không phải là thuần Việt. Các truyện ấy đa số lấy bối cảnh ở Nhật, và tên nhân vật là Nhật trộn với họ Anh. Em kiểu...sốc và quay lại các chương đọc lại. Lúc đầu thì là bối cảnh của truyện là ở Việt Nam, nhân vật chính có cha mẹ nuôi là người Việt, nên phải sống ở đây. Nhưng khi ''một số'' biến cố xảy ra, nhân vật chính phải qua thế giới Phép Thuật và phải chuyển sang tên nước ngoài để mọi người dễ nói chuyện. Cái này là trải nghiệm thật sự luôn ý ạ, tên Việt Nam cực kì khó đọc với người nước ngoài. Lấy ví dụ với tên em gái em: Hân, người nước ngoài đọc kiểu: Hẩn hay Hon.
Em có tìm hiểu trên mạng, truyện thuần Việt là truyện dùng ngữ pháp, từ vựng 100% bằng tiếng Việt. Nó đã bớt một phần lo lắng của em, vì truyện em đa số chỉ là tên tiếng Anh hay Nhật thôi, còn lại ngữ pháp hay từ vựng hẳn hoi 100% tiếng Việt. Nhưng nhiều người vẫn cứ bảo rằng: tên nước ngoài đồng nghĩa với bạn đang viết truyện ''không thuần Việt''.
''Fantasy, suy cho cùng là cái tên có nguồn gốc từ các nước phương Tây. Lịch sử của nó rất dài dòng, nên người viết không muốn nêu cả một tràng dài dằng dặc. Nhưng tựu chung, cái tên “fantasy” bắt nguồn từ phương tây, mà gần như không một từ Hán Việt, Hán Ngữ hay ngôn ngữ của các nước phương Đông nào có thể diễn tả nó. Từ “kỳ ảo” chỉ mang nghĩa gần đúng, không thể bao hàm toàn bộ chữ này. Vì vậy, nói đến tận cùng, thể loại văn học fantasy xuất phát từ phương Tây. Những lý luận sau đó cho rằng các truyện thần thoại phương Đông cũng là fantasy, thực tế chỉ là một cách gọi khiên cưỡng. Tác phẩm fantasy có thể dựa cảm hứng từ các tích thần thoại, nhưng các tích thần thoại thì không phải fantasy. Hiểu tựu chung là vậy. Vì vậy, nếu gọi là tác phẩm “fantasy thuần Việt” thì thực sự là không có, đây có lẽ chỉ là cách gọi của những người nặng tinh thần dân tộc (hoặc tỏ vẻ là nặng tinh thần dân tộc) và mang tâm thế chê trách tác phẩm nhiều hơn là muốn đọc.''
(cre: Facebook)
Dù gì đứa con tinh thần của ai mà chẳng muốn được đón nhận? Nhưng nếu một độc giả quá nặng về ''thuần Việt hay không thuần Việt'' thì làm sao phải cho họ đón nhận một cách thoải mái nhất đây ạ?



Em đang ấp ủ một bộ Fantasy nho nhỏ và định đăng lên các diễn đàn. Nhưng em đọc comment thì thấy nhiều người bảo (mấy truyện Fantasy trên Watt em đọc) không phải là thuần Việt. Các truyện ấy đa số lấy bối cảnh ở Nhật, và tên nhân vật là Nhật trộn với họ Anh. Em kiểu...sốc và quay lại các chương đọc lại. Lúc đầu thì là bối cảnh của truyện là ở Việt Nam, nhân vật chính có cha mẹ nuôi là người Việt, nên phải sống ở đây. Nhưng khi ''một số'' biến cố xảy ra, nhân vật chính phải qua thế giới Phép Thuật và phải chuyển sang tên nước ngoài để mọi người dễ nói chuyện. Cái này là trải nghiệm thật sự luôn ý ạ, tên Việt Nam cực kì khó đọc với người nước ngoài. Lấy ví dụ với tên em gái em: Hân, người nước ngoài đọc kiểu: Hẩn hay Hon.

Em có tìm hiểu trên mạng, truyện thuần Việt là truyện dùng ngữ pháp, từ vựng 100% bằng tiếng Việt. Nó đã bớt một phần lo lắng của em, vì truyện em đa số chỉ là tên tiếng Anh hay Nhật thôi, còn lại ngữ pháp hay từ vựng hẳn hoi 100% tiếng Việt. Nhưng nhiều người vẫn cứ bảo rằng: tên nước ngoài đồng nghĩa với bạn đang viết truyện ''không thuần Việt''.
''Fantasy, suy cho cùng là cái tên có nguồn gốc từ các nước phương Tây. Lịch sử của nó rất dài dòng, nên người viết không muốn nêu cả một tràng dài dằng dặc. Nhưng tựu chung, cái tên “fantasy” bắt nguồn từ phương tây, mà gần như không một từ Hán Việt, Hán Ngữ hay ngôn ngữ của các nước phương Đông nào có thể diễn tả nó. Từ “kỳ ảo” chỉ mang nghĩa gần đúng, không thể bao hàm toàn bộ chữ này. Vì vậy, nói đến tận cùng, thể loại văn học fantasy xuất phát từ phương Tây. Những lý luận sau đó cho rằng các truyện thần thoại phương Đông cũng là fantasy, thực tế chỉ là một cách gọi khiên cưỡng. Tác phẩm fantasy có thể dựa cảm hứng từ các tích thần thoại, nhưng các tích thần thoại thì không phải fantasy. Hiểu tựu chung là vậy. Vì vậy, nếu gọi là tác phẩm “fantasy thuần Việt” thì thực sự là không có, đây có lẽ chỉ là cách gọi của những người nặng tinh thần dân tộc (hoặc tỏ vẻ là nặng tinh thần dân tộc) và mang tâm thế chê trách tác phẩm nhiều hơn là muốn đọc.''
(cre: Facebook)
Dù gì đứa con tinh thần của ai mà chẳng muốn được đón nhận? Nhưng nếu một độc giả quá nặng về ''thuần Việt hay không thuần Việt'' thì làm sao phải cho họ đón nhận một cách thoải mái nhất đây ạ?