Mình sẽ không đưa ra những suy nghĩ bâng khuâng kiểu như "Truyện là gì?" hay "Viết để làm gì". Có nói thì chắc sẽ không có bao nhiêu người thật sự hiểu.
Thực tế nhất, tôi muốn hỏi bạn, khi viết ta cảm thấy thiếu cảm xúc thì nên làm thế nào mới đúng đắn. Có những lúc tôi bó gối, ôm đầu, gác tay lên trán,... suy nghĩ. Viết chi nữa khi truyện chỉ là truyện. Thực tế ta vẫn phải sống. Ra ngoài kiếm một việc làm chẳng phải dễ hơn, thoải mái hơn ư. Đó là khi tôi nhận thấy viết là một gánh nặng, không đặt được cảm xúc vào câu truyện được nữa.
Đương nhiên là khi vẫn muốn tiếp tục viết mới có được bâng khuâng này. Còn hỏi nó tại sao lại có thì, ai mà biết được.
Thực tế nhất, tôi muốn hỏi bạn, khi viết ta cảm thấy thiếu cảm xúc thì nên làm thế nào mới đúng đắn. Có những lúc tôi bó gối, ôm đầu, gác tay lên trán,... suy nghĩ. Viết chi nữa khi truyện chỉ là truyện. Thực tế ta vẫn phải sống. Ra ngoài kiếm một việc làm chẳng phải dễ hơn, thoải mái hơn ư. Đó là khi tôi nhận thấy viết là một gánh nặng, không đặt được cảm xúc vào câu truyện được nữa.
Đương nhiên là khi vẫn muốn tiếp tục viết mới có được bâng khuâng này. Còn hỏi nó tại sao lại có thì, ai mà biết được.
Chỉnh sửa lần cuối: