Tản văn Mừng ngày nhà giáo, bán Bitcoin

blankboy2002

Gà cận
Tham gia
15/9/17
Bài viết
384
Gạo
8,0
Mừng ngày nhà giáo. Ngày mai, 20/11/2024. Tôi đang ở Hà Nội, Thủ đô, ăn tàn phá hoại, thất nghiệp, tiêu hoang, phụ huynh ở nhà còn lưng nuôi, câu này dài quá, dừng.

Nói vậy là nói quá, nhưng rõ là không phủ nhận được việc thất nghiệp mà còn sống qua ngày ở Hà Nội bằng những đồng tiền do mẹ cha vất vả kiếm ra, đến giờ mới thấy việc tiêu tiền người khác nó nặng nề đến thế. Ít nhất họ vẫn là cha mẹ tôi chứ chẳng phải ai xa lạ, thế nhưng những nghĩa vụ xã hội cũng như bản thân tôi đặt cho mình như đang muốn kéo xô tim gan phèo phổi của tôi ra ngoài, qua miệng, qua ngực, qua bụng, qua bất kỳ con đường nào để chúng không còn nằm trong cơ thể của một thằng vô dụng đang gõ những con chữ này nữa. Câu trước dài quá.

Giá như nói nhiều thì cũng làm nhiều, nhưng nếu bảo tôi làm ít thì tôi cũng chẳng biết giải trình sao nữa. Tôi đang làm nghiên cứu không lương, hai năm nay, với thầy tôi. Tôi không trách thầy, ít nhất thì nghiên cứu sinh đa phần cũng không lương nữa là sinh viên nghiên cứu. Tôi đang đợi đi làm trong thời gian "ở không" này. Ở không, nghiên cứu, nghiên cứu không ra tiền, chắc cũng là ở không. Điều đó rất dễ hiểu. Chừng nào nghiên cứu ra tiền mới là nghiên cứu. Chừng nào nghiên cứu có ứng dụng ngay và luôn thì mới là nghiên cứu. Tôi đang rất kích động (xúc động) ở đây, xin lỗi nếu mỉa mai nhưng đó là những gì đại chúng hiểu về việc "nghiên cứu trong ngoặc kép".

Quê, núi, lên Hà Nội, 4 năm, trọ học, tiền. Quê, núi, ở Hà Nội, 2 năm trọ học (cao học), tiền. Quê, núi, Cao Bằng, đang thiếu giáo viên, không về. Tôi nghĩ là tôi điên thật. Ai ở đây lâu cũng biết tôi điên. Việc dạy đám học sinh phổ thông rõ cũng chẳng gọi là nhàn được, nhưng tôi biết rõ việc ấy vẫn dễ hơn việc làm nghiên cứu mà tôi muốn. Tiền nong cũng cao hơn đi trợ giảng ở Hà Nội, chi phí sinh tồn cũng thấp hơn (bát phở quê tôi đắt cũng chỉ ba chục). Ít áp lực, nhiều tiền, ít tiêu. Có điên mới không thèm? Lại còn mang trọng trách (và danh dự, nếu bạn muốn đề cập đến) là người mang con chữ về bản. Oách xà lách vô cùng. Chẳng ai tống tôi đi những vùng lũng sâu xa thiếu nước thiếu điện đường trường trạm khi tôi có thể hạ cánh an toàn ở quê nhà. Quá là sướng!

Rồi, ở Hà Nội tiếp đi, đợi ngày làm thầy tiếp đi. Đến mai là 20/11 rồi vẫn chưa có đồng (lương) nào gửi về nhà báo hiếu được. Chịu. Mình là sắp-nhà-giáo, cha mẹ mình là đang-nhà-giáo. Sớm thôi, họ sẽ thành đã-nhà-giáo, còn mình chẳng biết có thôi-nhà-giáo hay không. Sợ thật. Lương trợ giảng, sinh tồn Hà Nội, gửi về quê, nuôi em. Đừng nói chọn một trong ba, tôi chỉ dám chọn một nửa. Nửa còn lại đành cúi mặt ngửa tay xin tiếp. Sợ. Sợ lắm.

Rồi, chưa-nhà-giáo định làm gì nữa? Bán Bitcoin, chắc thế. Bitcoin đang lên, định ngâm đến bao giờ? Lên đỉnh đấy chứ chẳng đùa. Sướng. Bán đi cũng chưa đủ mua một cái laptop, nhưng nhỡ đâu cái danh dự dễ tổn thương này lại gào ầm lên đòi báo hiếu. "Mày có tiền tiết kiệm mà". Ừ tao có, nhưng giờ bán đi chỉ để chuyển về cho phụ huynh, trong khi nghề ngỗng còn chưa có? "Kệ mẹ mày". Đấy, có thể nội tâm tôi sẽ đấu tranh như thế, nhưng tí nữa tôi sẽ bảo nó "giờ tao chuyển tiền cho họ rồi lại xin một cục tiền to hơn" là nó lại lăn ra giãy đành đạch ngay. Khổ quá. Chẳng thể nào mà làm vừa lòng được tất cả. TÔI. PHỤ HUYNH. XÃ HỘI. NHỮNG AI KỲ VỌNG TÔI PHẢI NHƯ NÀY NHƯ KIA. A! A! BÊ! BÊ! XÊ! XÊ! Thôi chắc độc giả đi hết rồi chẳng giả điên nữa.

Tôi chẳng có cái gì vắt ra được tiền ngoài vài khoản tiết kiệm nhỏ nhoi. Nói thế thôi chứ chẳng đáng là bao. Nhưng cũng sợ thật đấy. Buồn thật đấy. Tủi thân thật đấy. Tiền là vấn đề chẳng dễ gì giải quyết được. Thế việc không ai hiểu tôi? Tôi nghĩ tiền sẽ giúp họ ngừng hỏi vào mặt tôi. Thế còn việc tôi không hiểu đời? Đoạn này bắt đầu lan man hơn cả đoạn trước, chắc do tôi đang thiếu tiền. Chắc thế. Đút tiền vào tôi đi. Tôi là con lợn đất chứ chẳng phải sắp-nhà-giáo hay nhà-nghiên-cứu. TÔI LÀ CON LỢN ĐẤT ỦN ỦN ỈN ỈN.

Hoặc tôi là cái máy gắp thú bông bạn thấy ngoài khu vui chơi, có đút bao nhiêu tiền, chơi bao nhiêu lượt thì tiền của bạn cũng chỉ dùng để trả cho những bài học về niềm tin mỏng manh trong kiếp người hữu hạn. Đầu tư vào tôi là một sự thua lỗ, có lẽ thế. Có cho tôi bao nhiêu thì cũng như thổi phình bong bóng, có lẽ thế. Bong bóng Bitcoin, giờ đang được giá, có bán hay không thì bảo? Không, tôi không bán. Thế sao còn để cái tiêu đề gì mà bán Bitcoin thế? Tôi chịu, chỉ là suy nghĩ vẩn vơ. Thế à, thế thì cả bài mà chỉ có một đoạn ngắn tủn về nó à? Ừ đúng rồi đấy, còn hỏi gì không? Không, đói rồi, bảy giờ rưỡi tối chưa ăn gì, đi hốc. Ừ, giờ viết xong là đi nấu rồi còn hốc một bữa rồi sống thêm một ngày nữa chứ nhỉ?

Có lẽ tôi cũng giống bong bóng kinh tế nhỉ. Cứ ném tiền vào một cách thiếu kiến thức và cầu mong tôi không nổ. Ừ, chắc tôi chẳng nổ đâu.

Chắc thế.

Bùm!

Nổ rồi!

19h40p, Hà Nội, 19/11/2024.​
 

Hexagon

-trong sáng-
Tham gia
6/12/13
Bài viết
4.042
Gạo
320,0
Re: Mừng ngày nhà giáo, bán Bitcoin
À, bitcoin bán cũng được, còn chọn nghề thì nếu nhà không quá khó khăn cứ nhìn xa hơn, cao hơn. Không thì kếm thêm việc phụ lấy tiền nuôi đam mê. Mới ra trường là chênh vênh lắm.
 

Chanh30

Gà BT
Tham gia
13/8/18
Bài viết
1.036
Gạo
0,0
Re: Mừng ngày nhà giáo, bán Bitcoin
Chayo chayo!!! *vỗ vỗ * ai bì líp in yu :>>> yu ken đu ịt :>>> cố lên nhé bạn mình ~~ nặng nề quá thì cứ từ từ thư thả thui ạ, đừng ép bản thân quá nhennnnnnn
 
Bên trên