Nắng hạ.
Đồng xanh xì xào, nắng vàng rải bước.
Bóng người chớp loé. Gió nhẹ phất qua, cành lá lắc lư, không dấu vết.
Rừng cây đong đưa, xào xạc, chập chùng theo con dốc. Sắc xanh, đỏ, vàng, liên miên tô điểm, im bặt.
Lướt qua cành cây, cuồng bạo, chập chùng, tiếng sóng xô bờ.
Vách đá treo leo, trơ trọi.
- Đến rồi! Thông niềm nở chạy lại chào Nam.
Mạnh bạo, phần phật, từng cơn gió thổi. Đám người đứng đó, đầu mũi, ngắm nhìn. Mỏm đá nhô ra, cô độc. Phía dưới, sóng cuộn trào, ầm ĩ. Bọt nước tung trắng xoá, từng giọt, lơ lửng bên sắc cầu vồng.
Ba người liếc nhau, Thông gật đầu, bước sát mép. Gã vẫy tay, mảnh giấy nhỏ, bay ra, tà tà, xuống dưới. Nó lóe lên, hình thù kỳ dị, ẩn hiện, lập loè. Chạm nước, chìm dần, tĩnh lặng.
Mặt nước lăn tăn, những vòng tròn đồng tâm, lan rộng. Chớp lóe, vòng tròn như bị xé toạc ra từng mảng, những đường vân, dọc ngang, ngoằn ngoèo.
Trầm đục, nghẹn ngào, rung động. Có gì đó muốn chui lên. Nhấp nhô, lên xuống.
Những xúc tua nước ngọ nguậy, chực chờ, trồi lên. Đường vân lấp loé, con vật kỳ dị, không cố định, biến ảo. Nó như cục bột bị nhào nặn, hay thay đổi.
Cả ba đứng im, căng cứng, ngưng tụ, chờ đợi.
Không khí nhộn nhạo, liệt nhật treo cao, gió gào thét. Con vật ngọ nguậy kịch liệt.
Từng giọt nước lăn tăn, bay bổng, xoay tròn, những vòng quanh Tinh thú mới sinh.
Tia sáng, nhàn nhạt, đan xen, bện thành các vòng. Chúng bay lên, từ từ, cách đỉnh đầu con vật, dựng dục.
Cột sáng hội tụ, giữa tâm, chiếu xuống.
Những đường vân sáng lên. Con vật lấp lánh, bay lên, mơ hồ dần.
Lên!!!
Tiếng quát nặng nề, Thông bước ra, lơ lửng, đối diện con vật. Mắt nhìn thẳng, chớp động ánh vàng đan dệt ký tự. Hai tay hư ôm, chầm chậm, nặng trĩu.
U ám, hiện dần, chiếc chum to lớn bao quanh con vật. Ầm ù, rung động.
Sóng cuộn trào, tung tóe bên dưới. Phía trên, con vật ngọ nguậy, vặn vẹo, bức rức. Nó dần mông lung, sương khói. Run run, biến ảo.
Không gian ngưng đọng, tanh tách ngột ngạt.
Cao hơn, bầu trời, lấp lánh, mâm bạc hiện ra, rộng lớn, dần hạ xuống. Trên đầu, không khí tí tách, từng tia sét.
Con vật vặn vẹo kịch liệt, rồi chậm rãi, ngưng kết.
Lả tả, tung bay bông tuyết nhẹ. Nhấp nhô, va chạm mặt băng dày.
Vòng tròn lấp lánh, dưới chân gã đứng cạnh Nam. Đứng đó, mắt nhắm lại, tay thả lỏng. Nhìn gã đó nhẹ nhõm, đỉnh đầu từng tia khói lơ lửng, tan ra.
Nam hít mạnh, tụ lực. Bóng lướt lên, chớp giật. Cả người giãn ra, nắm tay phải chầm chậm, nặng nề, hiện lên màu đồng xám, đánh vào thân chum.
Ù ù...
Không khí run lên, lăn tăn. Bên trong nhộn nhạo.
Khối mờ vỡ nát, tan ra. Chiếc chum sáng tối, lập lòe.
Thông, mặt đỏ lên, há mồm phun máu. Từng giọt, lấm tấm tan vào thân chum.
Xoay tròn, ù ù vang vọng.
Mâm tròn biến mất, đì đùng sấm chớp trên cao. Tia sét loằng ngoằng, đánh vào trong chum, chói lên. Liên tiếp.
Trời trong xanh, phất phới tung bay.
Giọt mồ hôi lăn dài, mặt Thông xám trắng. Buông tay, giải Linh, ngước nhìn bầu trời, ánh mắt thâm sâu.
Nước bốc hơi, ngưng tụ lại, trên cao. Quá trình dài mà kỳ diệu, ma sát, tích tụ, dựng dục sức mạnh hủy diệt.
Tri thức mang lại kẻ nắm giữ sức mạnh trời đất, sử dụng nó, thực hiện ước vọng.
Một bước, từng bước một hiện lên trong đầu Thông. Diễn viên đã tuyển đủ, chỉ chờ sân khấu. Hạ Đường lớn mạnh, hợp nhất Quảng Hiệp Hội chính lúc này.
Ba bóng người lơ lửng, trên mặt biển cuồng nộ.
Đồng xanh xì xào, nắng vàng rải bước.
Bóng người chớp loé. Gió nhẹ phất qua, cành lá lắc lư, không dấu vết.
Rừng cây đong đưa, xào xạc, chập chùng theo con dốc. Sắc xanh, đỏ, vàng, liên miên tô điểm, im bặt.
Lướt qua cành cây, cuồng bạo, chập chùng, tiếng sóng xô bờ.
Vách đá treo leo, trơ trọi.
- Đến rồi! Thông niềm nở chạy lại chào Nam.
Mạnh bạo, phần phật, từng cơn gió thổi. Đám người đứng đó, đầu mũi, ngắm nhìn. Mỏm đá nhô ra, cô độc. Phía dưới, sóng cuộn trào, ầm ĩ. Bọt nước tung trắng xoá, từng giọt, lơ lửng bên sắc cầu vồng.
Ba người liếc nhau, Thông gật đầu, bước sát mép. Gã vẫy tay, mảnh giấy nhỏ, bay ra, tà tà, xuống dưới. Nó lóe lên, hình thù kỳ dị, ẩn hiện, lập loè. Chạm nước, chìm dần, tĩnh lặng.
Mặt nước lăn tăn, những vòng tròn đồng tâm, lan rộng. Chớp lóe, vòng tròn như bị xé toạc ra từng mảng, những đường vân, dọc ngang, ngoằn ngoèo.
Trầm đục, nghẹn ngào, rung động. Có gì đó muốn chui lên. Nhấp nhô, lên xuống.
Những xúc tua nước ngọ nguậy, chực chờ, trồi lên. Đường vân lấp loé, con vật kỳ dị, không cố định, biến ảo. Nó như cục bột bị nhào nặn, hay thay đổi.
Cả ba đứng im, căng cứng, ngưng tụ, chờ đợi.
Không khí nhộn nhạo, liệt nhật treo cao, gió gào thét. Con vật ngọ nguậy kịch liệt.
Từng giọt nước lăn tăn, bay bổng, xoay tròn, những vòng quanh Tinh thú mới sinh.
Tia sáng, nhàn nhạt, đan xen, bện thành các vòng. Chúng bay lên, từ từ, cách đỉnh đầu con vật, dựng dục.
Cột sáng hội tụ, giữa tâm, chiếu xuống.
Những đường vân sáng lên. Con vật lấp lánh, bay lên, mơ hồ dần.
Lên!!!
Tiếng quát nặng nề, Thông bước ra, lơ lửng, đối diện con vật. Mắt nhìn thẳng, chớp động ánh vàng đan dệt ký tự. Hai tay hư ôm, chầm chậm, nặng trĩu.
U ám, hiện dần, chiếc chum to lớn bao quanh con vật. Ầm ù, rung động.
Sóng cuộn trào, tung tóe bên dưới. Phía trên, con vật ngọ nguậy, vặn vẹo, bức rức. Nó dần mông lung, sương khói. Run run, biến ảo.
Không gian ngưng đọng, tanh tách ngột ngạt.
Cao hơn, bầu trời, lấp lánh, mâm bạc hiện ra, rộng lớn, dần hạ xuống. Trên đầu, không khí tí tách, từng tia sét.
Con vật vặn vẹo kịch liệt, rồi chậm rãi, ngưng kết.
Lả tả, tung bay bông tuyết nhẹ. Nhấp nhô, va chạm mặt băng dày.
Vòng tròn lấp lánh, dưới chân gã đứng cạnh Nam. Đứng đó, mắt nhắm lại, tay thả lỏng. Nhìn gã đó nhẹ nhõm, đỉnh đầu từng tia khói lơ lửng, tan ra.
Nam hít mạnh, tụ lực. Bóng lướt lên, chớp giật. Cả người giãn ra, nắm tay phải chầm chậm, nặng nề, hiện lên màu đồng xám, đánh vào thân chum.
Ù ù...
Không khí run lên, lăn tăn. Bên trong nhộn nhạo.
Khối mờ vỡ nát, tan ra. Chiếc chum sáng tối, lập lòe.
Thông, mặt đỏ lên, há mồm phun máu. Từng giọt, lấm tấm tan vào thân chum.
Xoay tròn, ù ù vang vọng.
Mâm tròn biến mất, đì đùng sấm chớp trên cao. Tia sét loằng ngoằng, đánh vào trong chum, chói lên. Liên tiếp.
Trời trong xanh, phất phới tung bay.
Giọt mồ hôi lăn dài, mặt Thông xám trắng. Buông tay, giải Linh, ngước nhìn bầu trời, ánh mắt thâm sâu.
Nước bốc hơi, ngưng tụ lại, trên cao. Quá trình dài mà kỳ diệu, ma sát, tích tụ, dựng dục sức mạnh hủy diệt.
Tri thức mang lại kẻ nắm giữ sức mạnh trời đất, sử dụng nó, thực hiện ước vọng.
Một bước, từng bước một hiện lên trong đầu Thông. Diễn viên đã tuyển đủ, chỉ chờ sân khấu. Hạ Đường lớn mạnh, hợp nhất Quảng Hiệp Hội chính lúc này.
Ba bóng người lơ lửng, trên mặt biển cuồng nộ.