Tản văn Vụn vỡ

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Vụn vỡ

Những cánh đào lả tả rơi, đậu lại dưới gốc cây. Tiếng các bác bán hoa vang khắp cả một góc đường, nghe sao vui vẻ và nồng nàn đến thế.

"Mua đi mua đi! Đào rẻ đây! Chỉ năm mươi ngàn một cành đào!"

"Bán cháu một cành đi bác."

Em cười, tay chạm vào những nụ đào mơn mởn.

Một cơn gió buốt lạnh thổi qua, len lỏi vào lớp áo mong manh.
Người em rụt lại vì cái rét, một khoảng trống từ lâu em đã cố lãng quên bất chợt xuất hiện.

Cứ tưởng rằng, bằng ấy thời gian, tất cả đều trôi về quá khứ, nhưng hóa ra, nó vẫn còn đây - ám ảnh.


Vụn vỡ

Một vài cánh hoa rơi trên tóc em, nhưng gió thổi chúng bay đi mất.
Bước chân gấp gáp và có phần vội vàng, nhưng đôi mắt lại giằng co, do dự. Tay em nắm chặt lấy cành đào. Chặt đến nỗi màu da chuyển sang trắng bệch và các khớp xương ở tay nổi rõ.

Em có mong chờ chuyến đi này hay không?

À... em cũng không biết nữa...


Vụn vỡ

Con đường rải đầy đá cuội, những bức tường màu kem với dây thường xuân bao quanh. Phải rồi, góc sân kia là nơi em từng chơi bóng rổ với anh trai, còn cái ghế đá đá đặt dưới tán ngân hạnh là chỗ ngủ yêu thích của em trong những ngày nắng nóng...

Em nhớ tất, nhớ tất cả...

Lòng chợt nhói lên.

Đã sáu năm rồi...


Vụn vỡ

Em bước vào nhà, không khí vui vẻ bỗng như ngưng đọng lại.
Sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt mỗi người. Em cười gượng: "Con về thăm nhà..."

Sau câu nói ấy, dường như tất cả đều chìm vào câm lặng trong thoáng chốc.

Rồi bố bảo em ngồi, ông cũng gần năm mươi, tóc đã hoa râm hết cả.
Dì ngồi cạnh ông, kế bên là con trai của họ. Một nhà ba người ngồi đối diện với em.

Em chợt cảm thấy, sự hiện diện của mình trong căn nhà này thật thừa thãi.

Cả cành đào mơn mởn trong tay, hay cơn mưa bụi lao xao ngoài cửa sổ... hết thảy đều thật thừa thãi...


Vụn vỡ

Tiếng mưa ào ào đập trên mái tôn ngày một to, nó không có giai điệu êm ái như các thi sĩ vẫn thường hay miêu tả.

Nghe như tiếng mộc cầm... dở tệ...
Em nghĩ thầm.

Hơi nước lảng vảng trong phòng làm ly trà nóng nguội lạnh.
Em bưng tách trà lên, kề sát miệng, chợt hương thơm ngọt dịu lan nhẹ vào mũi làm động tác khựng lại. Sau cùng, em bỏ chiếc ly xuống, ngón cái mân mê họa tiết hình lượn sóng trên mặt ly.

"Bố tưởng con thích uống trà." Bố em khẽ nói.

Ngón tay đặt trên tách thủy tinh của em chợt cứng lại.

Em ngẩng đầu, cười: "Bố quên rồi à?"

Có vẻ, bố sững người.

Bố quên thật rồi...
Quên từ khi những món đồ trong phòng em được chuyển đi nơi khác, quên từ khi chậu diên vỹ để ngoài ban công úa tàn, quên từ khi nắng ấm lụi tan để nhường chỗ cho cái rét mùa gió bấc...
Quên từ khi... em bước chân ra khỏi căn nhà này...

"Con thích uống trà, nhưng con ghét trà có đường."

Sau câu nói đó, mọi thứ lại tiếp tục chìm vào câm lặng.

Chỉ còn tiếng mưa ào ào ngoài cửa sổ là ngày một to dần. Nó át đi tiếng tim đập nhanh trong lồng ngực của em.


Vụn vỡ

Sau cùng, bố vẫn là người mở lời trước: "Sao con lại về?"

Em cụp mắt, cười khẽ: "Con về thắp cho mẹ nén nhang..."

À... phải rồi... Sao con lại về...

Nơi này, từ lâu đã chẳng còn là nhà em nữa...


Vụn vỡ

Mưa ngày càng to. Hơi lạnh trong không khí làm ngón tay em buốt giá. Những hàng nước chảy dọc ô cửa sổ làm nó mờ mờ như màu pha lê đục.

Trong thoáng chốc, em ngỡ như được trở về ngày xưa, khi ngồi bên cửa sổ và hà hơi vào mặt kính, dùng ngón tay vẽ vòng vòng tạo thành những hình thù kì lạ.
Mẹ sẽ ngồi bên, mái tóc thơm mùi hoa Lilla chạm vào má em, nụ hôn dịu dàng rơi trên trán, và bằng chất giọng ấm áp, du dương như ngọn sóng đến từ biển cả, mẹ kể cho em nghe những câu chuyện đến từ miền đất cổ tích mà em không hề hay biết.

Em nghe say sưa, rồi chìm vào giấc ngủ.

Một giấc mộng đẹp...


"Mẹ cháu bị bệnh ung thư vú giai đoạn cuối."
Giọng nói lạnh tanh đến từ thiên thần áo trắng mà em vẫn hằng tôn sùng khiến lòng em như nứt toác.
Có cái gì đó bắt đầu ăn mòn trái tim em, làm nó rỗng tuếch. Tâm trí em quay cuồng, mỗi ngày tỉnh lại, em lại thấy quá khứ như một thước phim quay chậm, từ từ, chậm rãi xoáy sâu vào tâm hồn em, biến nó thành những mảnh vỡ...

Em bị trầm cảm.
Không ăn, không uống, không giao thiệp. Lặng lẽ như một cái bóng.

Lúc đầu, bạn bè, người thân vẫn còn ở bên em. Nhưng dần dần, họ không thấy em không có tiến triển nên quyết định từ bỏ.

Em chợt nhận ra rằng, chẳng có gì là vĩnh viễn.

Bố lấy vợ mới.
Em dọn ra ngoài.
Em biết, mình không thuộc về nơi đó. Không khí ấm áp, hạnh phúc ấy không dành cho em...


Vụn vỡ

"Vậy... cuộc sống của con thế nào rồi?" Một lần nữa, bố lại là người lên tiếng mở đầu câu chuyện.

"Vẫn ổn ạ." Thật ngắn gọn làm sao... Tiếng mưa ào ào lại lấn át tất cả tạp âm khác.

Không còn chuyện gì để nói nữa.
Có lẽ là... mình nên về thôi...

"Chị...", người con trai ngồi im nãy giờ chợt mở miệng, "Dù sao chị cũng đến đây, chị có muốn ăn cơm chung với gia đình em không?"

Đôi tay em run nhẹ, vài giọt trà bắn ra ngoài.

Gia đình em... Từ đó thật đúng làm sao...

"Chị rất muốn, nhưng chị nghĩ làm phiền cả nhà thế là đủ rồi. Chị sẽ đi ngay bây giờ."
Em cười nhẹ bẫng, đôi mắt nâu như được phủ một làn sương, không ai có thể thấy được nỗi buồn vô tận ở trong đó.

Có thể vì, nhiều năm không gặp nên đâm ra xa lạ.
Hay là... do có duyên nhưng chẳng phận để bên nhau đến cuối đời...?

Em cười nhạt nhẽo. Không ai biết...

Mở túi xách và lấy cái ô gấp gọn trong túi ra, em đi về phía cửa.
Cửa mở, tiếng mưa ào ào trở thành âm thanh duy nhất.

"Cần gì phải thế...?"

Có lẽ em nghe nhầm, hoặc bố đã thực sự nói vậy.

Bước chân ngừng lại trong thoáng chốc. Nhưng rồi em cười, quả quyết đẩy cửa và đi ra ngoài.

Vỡ vụn...


----

Annabeth Marcynae Cưng ơi, tớ có thể nhá hàng "Sóng xao" của cậu một chút không?
Cái đó cho tớ cảm hứng, tớ có dùng chút từ trong bài của cậu. ><
Và nhận xét hộ tớ một thể. Tuy nhiên nếu cậu không thích bài mình bị nhá, tớ sẽ xóa nó. :3:((:((:((
 

Chanh30

Gà BT
Tham gia
13/8/18
Bài viết
1.036
Gạo
0,0
Re: Vụn vỡ
Cách viết khác nhiều nha :))))))))))))
 

sunnyhopehanh

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/5/18
Bài viết
379
Gạo
0,0
Re: Vụn vỡ
Tui không hiểu đoạn cuối.
 

Bánh cuốn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
24/2/17
Bài viết
209
Gạo
0,0
Re: Vụn vỡ
Truyện ngắn là thường hơn 1000 từ có nội dung và câu truyện có thể tóm tắt. Nếu không đạp ứng được điều trên thì nó được gọi là tản văn bạn nhé.
Đón đọc tác phẩm của bạn.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Annabeth Marcynae

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
24/9/18
Bài viết
135
Gạo
0,0
Re: Vụn vỡ
Được... nhưng cậu hãy tra từ điển từ "nhá hàng" và "nhái hàng".
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Vụn vỡ
Được... nhưng cậu hãy tra từ điển từ "nhá hàng" và "nhái hàng".
=(( Cậu giận đấy à cưng?
Thoy nào babe, tớ sẽ xóa nó nếu cậu không thích.
Vì thú thực tớ cũng chẳng dễ chịu tí nào khi câu từ mình dùng lại có nửa phần linh hồn của người khác. Nhưng đây là tác phẩm hiếm hoi khá toàn vẹn trong cả tháng qua của tớ. =((=((=((
Sau khi cậu đọc dòng này xong, để lại cái gì đó xác nhận, và tớ sẽ xóa nó vậy...
 

Annabeth Marcynae

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
24/9/18
Bài viết
135
Gạo
0,0
Re: Vụn vỡ
=(( Cậu giận đấy à cưng?
Thoy nào babe, tớ sẽ xóa nó nếu cậu không thích.
Vì thú thực tớ cũng chẳng dễ chịu tí nào khi câu từ mình dùng lại có nửa phần linh hồn của người khác. Nhưng đây là tác phẩm hiếm hoi khá toàn vẹn trong cả tháng qua của tớ. =((=((=((
Sau khi cậu đọc dòng này xong, để lại cái gì đó xác nhận, và tớ sẽ xóa nó vậy...
Trời! Tớ chỉ muốn cậu không dùng sai hai từ đó...
Thôi, đừng xóa.
 

Annabeth Marcynae

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
24/9/18
Bài viết
135
Gạo
0,0
Re: Vụn vỡ
Định nghĩa:
-Truyện ngắn là một đoạn văn có nội dung và câu truyện có thể tóm tắt. Nếu không đạp ứng được điều trên thì nó được gọi là tản văn bạn nhé.
Đón đọc tác phẩm của bạn.
Truyện ngắn không phải đoạn văn bạn nhé.
Mashiro-miuna Đây là truyện ngắn mà...
 

Bánh cuốn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
24/2/17
Bài viết
209
Gạo
0,0
Re: Vụn vỡ
Truyện ngắn không phải đoạn văn bạn nhé.
Mashiro-miuna Đây là truyện ngắn mà...
Trước đây các men cũ thường chỉ dẫn và nhắc nhở đăng đúng chủ đề. Còn giờ chủ đề đăng khá lộn xộn nhưng các bạn phải phân biệt được mai mốt còn biết mình viết cái gì. Trong này có rất nhiều bạn nhỏ, có thể các kiến thức văn học chưa được học ở trường rồi sai nhiều thì thành quen mai sau học các định nghĩa này sẽ khó.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên