Tản văn Vụng dại

anphadenta

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/3/18
Bài viết
219
Gạo
0,0
Tiếng trống tan trường đã vang lên rộn rã, giờ phút chia tay mang nhiều lưu luyến rồi cũng đã tới. Đám học trò từng tốp ra về trong bịn rịn.

Trường bắt đầu vắng lặng, tôi đi một vòng sân trường. Tiếng ve kêu rền rĩ cứ vọng vào không ngớt. Tiếng ve hòa vào tiếng gió, lẫn trong cái nắng ban trưa mà trải rộng những bâng khuâng rồi len vào từng nỗi nhớ.

Dưới tàn phượng vĩ, những bông đỏ rơi rụng khắp mặt sân. Một mảng sân đỏ thắm ngước nhìn một khoảng trời đỏ rực. Màu đỏ của ước mơ căng tràn, màu của nhiệt huyết cháy bỏng và là màu của những mối tình chưa kịp nở.

Phía cây phượng bên kia có vài đứa học trò nán lại nhặt bông rơi. Dù khuôn mặt đỏ bừng và tấm lưng ướt đẫm mồ hôi nhưng miệng các em vẫn cười rạng rỡ.

“Chắc là ép bướm tặng nhau đây”, tôi thầm nghĩ rồi tự mỉm cười.

Ngày xưa cũng vậy, cũng chia tay bịn rịn, cũng lưu luyến không muốn về, cũng giữa cái nắng ban trưa, tôi đi nhặt từng cánh phượng.

Tôi đã nhặt thật nhiều chỉ để lựa ra cánh phượng đẹp nhất.

Tôi dốc cả ống heo để ép thật nhiều cánh phượng tặng mọi người, dù thật tâm, tôi chỉ muốn tặng một người.

Nhận cánh phượng tôi trao, người có biết, cánh phượng trên tay người là cánh phượng được làm ra từ trái tim vương chút tình vụng dại thuở đầu đời, là cánh phượng mà tôi đã nán lại giữa cái nắng buổi trưa hè để tìm cho được, là cánh phượng mà tôi nâng niu giữa cái nắng giòn rồi tỉ mỉ ép thành cánh bướm dưới ánh đèn huỳnh quang mờ nhạt. Người có biết, cảm xúc khi trao người cánh phượng, tôi đã cố gắng thật thản nhiên như một đứa bạn thật bình thường.

Một thoáng buồn bã của ngày xưa. Tôi với người cứ vậy chia xa mà không một lời tạm biệt.

Sau vài lần lỡ hẹn, cả hai mới có dịp gặp lại nhau trong ngày họp lớp. Người nhìn tôi mà thăm hỏi, sau đó cười thật tươi rồi quay sang người bên cạnh.

À, bạn gái của người. Cô ấy đẹp và hai người cũng thật xứng đôi.

Thêm một lần nữa, tôi lại phải cố gắng cười thật thản nhiên.

Ước gì, người có thể nhìn thật sâu vào nụ cười thản nhiên của tôi lúc bấy giờ để người có thể hiểu rõ nụ cười thản nhiên của tôi ngày hôm ấy.

Tôi đã giấu nỗi buồn nơi khóe mép nhưng lại không che được nét ủ rũ của bờ mi, ngồi đối diện cùng tôi, cớ sao người chưa hiểu?

Vậy là người không biết, không biết gì hết thảy!

Đã từng có người con gái, giữa ban trưa đi nhặt từng cánh phượng để tặng mọi người, mà thật ra, cô ấy chỉ muốn tặng một người.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Vụng dại
Giống mình ghê. Tặng thiệp cho tất cả, nhưng thật ra chỉ muốn tặng một người... Vậy mà người đó có hiểu đâu...
 

anphadenta

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/3/18
Bài viết
219
Gạo
0,0
Re: Vụng dại
Con gái luôn khờ khạo như vậy đó Mashiro, chắc là có không ít người gặp phải hoàn cảnh giống như thế này.
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Vụng dại
Con gái luôn khờ khạo như vậy đó Mashiro, chắc là có không ít người gặp phải hoàn cảnh giống như thế này.
Hức! T___T
À mà cậu gọi tớ là Miu hoặc Miuna nhé, tớ hem thích bị gọi là Mashiro.
 

anphadenta

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/3/18
Bài viết
219
Gạo
0,0
Re: Vụng dại
Ừ, gọi là bé Miuna luôn có được không?
 

anphadenta

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/3/18
Bài viết
219
Gạo
0,0
Re: Vụng dại
Vậy Miuna bao nhiêu tuổi?
 

anphadenta

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/3/18
Bài viết
219
Gạo
0,0
Re: Vụng dại
À, đem tuổi của Miuna nhân hai rồi cộng thêm vài dấu cộng nữa thì tới tuổi của Anpha, nhưng thôi, sẽ gọi là Miu nha. Miu cứ gọi là Anpha cũng được.
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Vụng dại
À, đem tuổi của Miuna nhân hai rồi cộng thêm vài dấu cộng nữa thì tới tuổi của Anpha, nhưng thôi, sẽ gọi là Miu nha. Miu cứ gọi là Anpha cũng được.
:v:v
Dạo này Miu rất có duyên với người lớn tuổi. Hem hiểu sao...:3
Cơ mà càng già hình như càng vui tính thì phải. ^^
 
Bên trên