Truyện ngắn [Cuộc thi viết - Số 1/2017] Hoa Cau

Phan-Hiểu-Điều

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
31/5/17
Bài viết
61
Gạo
0,0
Re: [Cuộc thi viết - Số 1/2017] Hoa Cau
Tình đầu của bạn thật mộc mạc và đáng yêu
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Re: [Cuộc thi viết - Số 1/2017] Hoa Cau
Chào bạn Cơm Khê ,

Sau đây là một vài nhận xét của mình, xin được gửi đến bạn trên cương vị giám khảo của cuộc thi viết số 01/ 2017.

* Về văn phong:

- Bạn có ý thức xây dựng không gian văn chương cho câu chuyện. Mình có thể thấy sự đầu tư của bạn trong việc miêu tả khung cảnh làng quê với hàng cau, thửa ruộng, cánh diều, lũ trẻ... Đây là những hình ảnh mang tính đặc trưng, thường được đưa vào phim ảnh nên khi xuất hiện trong truyện của bạn cũng khiến mọi thứ trở nên hợp lý và gần gũi. Còn mặt trái của nó chính là lối mòn. Sẽ tuyệt hơn nếu bạn có thể lựa chọn hình ảnh nào đó đột phá để làm điểm nhấn, khiến cho "làng quê" trong truyện đặc biệt hơn những "làng quê" thường thấy trong sách vở chẳng hạn.

- Cách hành văn của bạn khá êm, về hình thức tương đối mượt ít lỗi diễn đạt. Nhưng vẫn còn đôi chỗ lậm ngôn (giống văn dịch Trung Quốc), thể hiện ở một số câu thoại và các cấu trúc câu kể như "chân chính là...", "thành công làm..." Đối chiếu với nội dung, mình thấy nó thực sự không phù hợp và giảm giá trị cảm nhận của người đọc đi đáng kể.

- Vấn đề lớn nhất ở văn phong của bạn là chưa có sự hài hòa giữa kể và tả. Khi kể bạn dùng văn nói, lại là văn nói không thuần Việt, nhưng tả thì dùng văn viết hoa mỹ khiến cho các đoạn chuyển giữa kể và tả không mượt mà. Một số câu tả không đầy đủ chủ vị gây khó hiểu, như câu đầu tiên của truyện. Sự vênh giữa kể và tả khiến câu chuyện không đều nhịp. Theo mình hiểu đây là người lớn kể lại hồi trẻ con, nhưng vài chỗ lại giống như trẻ con đang khơi khơi mách chuyện mình khiến cho không khí truyện bị phá vỡ. Cộng thêm bạn viết ở ngôi kể thứ nhất - là ngôi kể rất cần sự chân thật, nhuần nhuyễn nên lỗi này càng bị khuếch trương nặng hơn. Mình đã rất nhiều lần bị đứt mạch cảm xúc (mất hứng) vì sự thiếu đồng điệu này. Với cốt truyện khá buồn này, với sự hồi tưởng này, mình đã mong chờ những câu từ có chiều sâu hơn so với những gì bạn thể hiện.

- Bạn viết thoại nhiều câu chưa tốt. Ví dụ câu: “Mặc kệ cậu có mục đích gì, nếu còn tới gần con bé nửa bước, tôi liền đánh chết cậu”. Đây là cấu trúc trong văn dịch Trung Quốc, ngoài đời không ai nói vậy, nhất là bối cảnh vùng nông thôn.

- Với kết cấu truyện ngắn, mình nghĩ bạn nên giảm bớt những đoạn mang tính kể lể lại, ví dụ đoạn nữ chính lần đầu gặp Đen chẳng hạn.

- Mình thích việc bạn lồng hình tượng "hoa cau" theo chiều dài câu chuyện. Nó khiến tác phẩm có điểm nhấn và thêm chất thơ. Cũng như đoạn cuối, bạn đã viết khá tốt.

* Về nội dung:

- Về kết cấu, đoạn cậu bé 4 tuổi ị đùn có vẻ thừa thãi, hoàn toàn không đóng góp gì vào mạch truyện. Mình nghĩ bạn nên bỏ hẳn đi để người đọc tập trung vào Đen chứ thú thực theo logic, mình đã nghĩ Đen chính là cậu bé ị đùn đó.

- Khúc Đen bị đánh và về khóc với nữ chính khá là… gượng. Nó không có sự rung động chân thật mà chỉ dừng lại ở mức lên gân về mặt câu chữ, tựa như tác giả đang ép nhân vật phải làm như vậy. Đây có thể coi là khoảnh khắc then chốt nhưng lại xảy ra khá chóng vánh, mọi thứ từ hoàn cảnh, hành động, mối liên hệ giữa hai nhân vật được bạn khắc họa trước đó đều chưa đủ để làm được điều này.

- Về chi tiết, Đen mồ côi, bà ngoại mất, không có bố, mẹ ở xa bỏ rơi… >>> người đọc sẽ đặt ra câu hỏi là Đen sinh sống thế nào khi vẫn chỉ là một đứa trẻ, không (?) có người nuôi, và trên truyện chỉ thấy suốt ngày đi chơi và theo đuôi nữ chính. Câu chuyện sẽ có chiều sâu và nặng kí hơn nếu bạn khai thác thêm về đời sống của Đen, mình nghĩ vậy.

- Hình tượng người cha của nữ chính bạn xử lý chưa thực khéo. Đen và nữ chính "dính" nhau như vậy, không có lý do gì ông ấy lại không biết gì về Đen cũng như mối quan hệ với con gái ông cả, nhất là trong bối cảnh làng quê thế này. Vậy tại sao bạn lại chèn thoại để ông bố hành xử như kiểu lần đầu nghe tin Đen là “một thằng côn đồ” vậy? Tại sao lại đợi đến lúc này mới lên tiếng cấm cản? Hay là ông vẫn biết nhưng mới đầu không bận tâm lắm, cứ để Đen là "con cù lần, gánh tội và phục vụ", giờ mới sợ con mình chơi với Đen sẽ bị vạ lây? Dù lúc đó, người bị thương là Đen và nữ chính thì không dính dáng gì.

- Truyện có thông điệp nhưng chưa thực sự rõ ràng hay ấn tượng.

* Kết luận:

Nhìn chung, "Hoa cau" thuộc diện gây được chú ý so với mặt bằng chung những truyện ngắn dự thi. Nội dung gần gũi, kết cấu ổn, bối cảnh rõ ràng, có thể thấy được sự đầu tư vào tác phẩm của tác giả. Khắc phục được những hạn chế còn tồn tại, mình nghĩ nó sẽ thành điểm sáng trong cuộc thi này.

Cảm ơn bạn đã tham gia cuộc thi. Chúc bạn sẽ có những tác phẩm xuất sắc hơn nữa trong tương lai. :)

Giám khảo cuộc thi: [Cuộc thi viết số 1/2017] Mối tình đầu
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Chim Cụt

đang cố gắng dài ra
Gà về hưu
Tham gia
4/12/13
Bài viết
14.361
Gạo
1.000,0
Re: [Cuộc thi viết - Số 1/2017] Hoa Cau
Chào bạn Cơm Khê!

Mình đi từ chi tiết đến tổng quát nhé.

1, Ai ngờ vừa đặt lưng chưa kịp nhúng chàm gì, một mùi thối thum thủm lan ra, chui thẳng vào mũi tôi như muốn nổ tung buồng phổi nhỏ bé.
=> Qua các từ nhúng chàm, buồng phổi, câu văn diễn đạt không mang sự ngây thơ của trẻ con, đậm chất người lớn.

2, ...mối tình ị đùn đầy tai tiếng...
=> Ý thì mình hiểu nhưng nội dung câu chuyện không thể hiện điều đó. Tai tiếng chỗ nào, phải rùm beng thì mới gọi tai tiếng, đây có mỗi hai người.

3, Đang lúc kìm nén đến sắp nổ tung, một giọng nói khàn khàn như dây đàn bị kéo trật nhịp vang lên:
=> Những lối nói như khàn khàn như dây đàn hay chán như con gián không nên đưa vào truyện với ý nghĩa nghiêm túc, nó không có ý nghĩa gì.

4, Tôi nhìn hắn đăm đăm rồi khóc ngon lành, khóc đến quên trời đất. Luống cuống dỗ dành một hồi mà không tài nào khiến tôi nín khóc, hắn day day trán, hai tay vác ngược tôi lên vai rồi trèo khỏi bờ ruộng.
=> Ngôi thứ nhất hiện đang khóc quên trời quên đất, liệu có thể quan sát được người kia day trán? Vác lên vai còn cảm nhận được chứ cái kia mình nghĩ cần xem xét lại.

5, ... da cháy nắng đen như nhọ nồi kia...
... ngăm đen đến lạ...

=> Màu da chưa thống nhất. Mình nghĩ ngăm đen thì không đến mức đen như nhọ nồi.

6, ... ngắt một nhành câu ném xuống bờ rào ngay cạnh tôi...
=> Sức mạnh trong hành động ngắt là mạnh hay nhẹ so với trọng lượng nhành cau?

7, Đến lúc xẩm tối, mặt trời lười biếng ẩn mình sau những áng mây lắng nghe lũ dế râm rang hợp xướng. Tôi thẫn thờ nhìn về cánh đồng tối mịt phía đằng xa.
=> Mình nghĩ xẩm tối và tối mịt thì không khớp nhau.

8, Đôi mắt Đen trống rỗng, đồng tử anh đanh lại cuốn lấy ánh nhìn của tôi trong màn đêm vô tận.
=> Trong đêm đen mình không nghĩ có thể trông rõ nét cảm xúc trong đồng tử đâu.

9, Cảm xúc là một thứ không bao giờ có thể đong đếm được, cũng như Đen, sự vụt mất yêu thương của một đứa trẻ từ thủa tấm bé nào ai hiểu thấu ngoại trừ chính anh. Cô độc và trốn mình trong vỏ bọc ngông nghênh chai sạn, Đen cũng là con người với đầy đủ cảm giác yêu thương thù hận, dù thời gian có trôi qua, sự tổn thương cùng nổi đau âm ỉ vẫn còn đó, đeo bám và chực chờ để được thoát ra.
=> Người kể chuyện ngôi thứ nhất đang chín mười tuổi, làm sao có được sự nhận định chín chắn như thế về cuộc đời một con người? Tác giả đang nhầm lẫn giữa ngôi kể toàn tri và ngôi kể hạn tri? Lỗi này giống số 4 bên trên.

10, Đen ở vùng trời khác liệu vẫn nhớ đến tôi...
=> Tôi biết Đen ở đâu mà bảo vùng trời khác? Có khả năng cùng vùng trời mà.

Từ những góp ý bên trên, truyện của bạn có một số diễn biến chưa logic và tình tiết chưa thống nhất. Lời văn là của một người trưởng thành kể về tuổi thơ của mình nhưng chứa một sự chín chắn, trải đời ở chính những phân đoạn này. Văn phong của bạn hợp với truyện tình yêu từ tuổi hoa niên trở lên hơn là tầm chín mười tuổi. Từ ngữ lẫn lộn hỏi-ngã, n-ng, c-t, a-â khá nhiều thể hiện sự yếu kém của người viết về chính tả. Bù lại tác phẩm biết lồng biểu tượng nhành hoa cau vào cốt truyện đồng thời mang lại giá trị nhân văn nhất định.

Cảm ơn bạn Cơm!

Giám khảo Cuộc thi viết số 1/2017 - Mối tình đầu
 
Bên trên