Truyện ngắn Duyên âm

CafeBon

Gà cận
Tham gia
25/4/20
Bài viết
951
Gạo
8,0
Re: Duyên âm
Đó chỉ là một chuyện trong muôn vàn chuyện về thế giới tồn tại song song. :)
Bà có duyên gặp và nói chuyện luôn!
Hồi con bé con nhà tui mới sinh, ở dưới nhà thì không sao, cứ lên trên tầng là ngọ nguậy không yên. Nhà không thờ gì, vì có nhà thờ lớn ở gần đó, chỉ có 1 cái chỗ thờ nhỏ cho đứa em chồng (là chú của con bé con) bị sẩy khi chưa sinh. Bố chồng bảo là chú nó chọc nó chơi. Tối cũng vậy, con bé hay bị gọi dậy khóc um, không ai dỗ nín được, chỉ có ba chồng, ông bế con bé 1 tay, 1 tay làm phép vẽ bùa xung quanh, vậy là nó nín bặt, ngủ ngon.
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.251
Gạo
1.500,0
Re: Duyên âm
Bà có duyên gặp và nói chuyện luôn!
Hồi con bé con nhà tui mới sinh, ở dưới nhà thì không sao, cứ lên trên tầng là ngọ nguậy không yên. Nhà không thờ gì, vì có nhà thờ lớn ở gần đó, chỉ có 1 cái chỗ thờ nhỏ cho đứa em chồng (là chú của con bé con) bị sẩy khi chưa sinh. Bố chồng bảo là chú nó chọc nó chơi. Tối cũng vậy, con bé hay bị gọi dậy khóc um, không ai dỗ nín được, chỉ có ba chồng, ông bế con bé 1 tay, 1 tay làm phép vẽ bùa xung quanh, vậy là nó nín bặt, ngủ ngon.
Ủa, các nàng gặp lắm chuyện ma quỷ vậy trời? :-/
Bạn Ngọc toàn được nghe kể lại chứ không có gặp.
 

Sunflower HMT

Gà cận
Tham gia
2/3/20
Bài viết
870
Gạo
0,0
Re: Duyên âm
Bà có duyên gặp và nói chuyện luôn!
Hồi con bé con nhà tui mới sinh, ở dưới nhà thì không sao, cứ lên trên tầng là ngọ nguậy không yên. Nhà không thờ gì, vì có nhà thờ lớn ở gần đó, chỉ có 1 cái chỗ thờ nhỏ cho đứa em chồng (là chú của con bé con) bị sẩy khi chưa sinh. Bố chồng bảo là chú nó chọc nó chơi. Tối cũng vậy, con bé hay bị gọi dậy khóc um, không ai dỗ nín được, chỉ có ba chồng, ông bế con bé 1 tay, 1 tay làm phép vẽ bùa xung quanh, vậy là nó nín bặt, ngủ ngon.

Trẻ con nó yếu vía mà. Khổ thân. Mà chỗ tui sảy người ta thờ trên chùa chứ không mang về nhà đâu.
 

CafeBon

Gà cận
Tham gia
25/4/20
Bài viết
951
Gạo
8,0
Re: Duyên âm
Trẻ con nó yếu vía mà. Khổ thân. Mà chỗ tui sảy người ta thờ trên chùa chứ không mang về nhà đâu.
Cái này tui cũng không rõ, vì ở nhà chồng. Hồi xưa, bố chồng có đi học về các kiểu bùa, giống như thầy cúng vậy á.
 

Mộ Vân

Gà tích cực
Tham gia
24/10/16
Bài viết
81
Gạo
0,0
Re: Duyên âm
Truyện rất hay và cảm động, mình rớt nước mắt đoạn cắt duyên. Cám ơn bạn đã viết câu chuyện này! Mình muốn thương cho người âm kia nhưng... thật sự không dám. Mình đã từng mơ thấy những điều như vậy. Một người nam chưa từng gặp bao giờ, quan tâm, nhắc nhở mình từng chút. Ba tháng trở thành tri kỷ nhưng người ấy chưa một lần đi quá giới hạn ngoài những cái ôm thật lâu và những câu ân cần thầm thì bên tai. Anh nói: “Hôm đó nghĩ là không tìm được, chợt anh bay qua cửa sổ nhà em. Thấy khăn mặt em đem treo lên móc cạnh cửa sổ, lấy cớ nhắc nhở em treo khăn đúng chỗ để làm quen!” Điều kỳ lạ là trên bàn tay phải của mình có vết bớt son là một chữ “M” in hoa, đáng nói mẹ mình cũng không thừa nhận là mình có bớt son. Bà bảo: “Hồi đó mẹ sinh con ra, nhớ đâu có đâu ta!” Mỗi lúc như vậy, mình xoè bàn tay phải ra vừa nói vừa ấn ấn lên vết son đó cho mẹ xem. Khổ thiệt! Sợ hãi là anh trong mơ luôn nắm bàn tay phải của mình và nói: “Kiếp trước anh đã dùng dao khắc lên tay phải của em để kiếp này đi tìm. Không tin em thử nhìn chữ đó đi, nó hướng ra phía anh. Lúc đó em chết, anh ngồi bên giường rồi khắc, nên bây giờ chữ “M” nằm ngang. Đó là tên anh”. Anh cũng thế, chưa bao giờ cho mình biết tên. Mình ngây thơ lắm, nghĩ là do mình hay xem phim nên nhập tâm còn nghĩ là giấc mơ đó tự mình suy diễn để giải thích về vết son trong lòng bàn tay mình. Và coi đó là một “bí mật hạnh phúc”. Khi mình lỡ miệng kể chuyện này cho bạn thân của mình. Lúc đó bạn mình rất hoảng, nó khuyên mình nên đi gặp thầy cao tay ấn. Nhưng mình khùng lắm! Sợ anh giận, sợ anh buồn, sợ anh không đến nữa. Mấy tháng sau mình sút cân, gầy nhom, hay nói cười một mình, thường xuyên gặp xui, “tai bay vạ gió.” Rồi mình tin! Rủi cho mình, mình không hề may mắn như nhân vật nữ chính. Bùa phép gì cũng không linh. Anh mắng: “Ngu ngốc, mấy thứ đó không làm gì được tôi đâu!” Suy sụp, bỏ cuộc. Những giấc mơ anh giận dữ, nhiều lúc đang ôm mình, anh bóp cổ, bịt miệng, tay anh lạnh, tanh, trắng toạc và nhớp nhúa. Mình phải niệm mười mấy lần Kinh Vãn Sanh thì anh mới đi. Thức dậy mình đều khóc. Hy vọng gần như vụt tắt, cuối cùng có một cô bé đi Thái Lan về cho mình một miếng “bùa”, gọi vậy thôi thật ra chỉ là một món quà lưu niệm nhỏ xinh hình phật. Tối đó mình mơ thấy anh, anh không nói gì chỉ cười rồi lặng lẽ quay đi, tay chấp sau lưng, ngón áp út đeo nhẫn, mình nhìn rõ ràng là một chiếc nhẫn bạc. Miếng “bùa” bất ly thân đó bị mình bỏ lại trong nhà cũ, điều mình không thể tưởng tượng nổi. Mình nghĩ anh sẽ tiếp tục quấy phá hoặc đeo bám. Nay đã 3 năm mình cũng chưa hề mơ thấy một lần nào nữa. Mình từng ước được gặp lại, nhưng suy nghĩ đó liền bị dập tắt. Nếu gặp lại có lẽ mình cũng sẽ dùng cách đuổi anh đi và làm tổn thương anh mà thôi. Đó là quy luật, phân chia rạch rồi,... Người ma làm sao đến được với nhau! Năm rồi, mình vô tình biết một người con trai ngoài đời. Trong bàn tay trái có một chữ “m” thường, là một bớt đen. Và hiện tại mình vẫn liên lạc với anh ấy. Chuyện này mình cũng kể cho bạn thân của mình nghe, nó nói: “Ghê vậy mạy!” Viết xong những dòng này, mình không muốn khóc. Một lần nữa cám ơn bạn!
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Sunflower HMT

Gà cận
Tham gia
2/3/20
Bài viết
870
Gạo
0,0
Re: Duyên âm
Truyện rất hay và cảm động, mình rớt nước mắt đoạn cắt duyên. Cám ơn bạn đã viết câu chuyện này! Mình muốn thương cho người âm kia nhưng... thật sự không dám. Mình đã từng mơ thấy những điều như vậy. Một người nam chưa từng gặp bao giờ, quan tâm, nhắc nhở mình từng chút. Ba tháng trở thành tri kỷ nhưng người ấy chưa một lần đi quá giới hạn ngoài những cái ôm thật lâu và những câu ân cần thầm thì bên tai. Anh nói: “Hôm đó nghĩ là không tìm được, chợt anh bay qua cửa sổ nhà em. Thấy khăn mặt em đem treo lên móc cạnh cửa sổ, lấy cớ nhắc nhở em treo khăn đúng chỗ để làm quen!” Điều kỳ lạ là trên bàn tay phải của mình có vết bớt son là một chữ “M” in hoa, đáng nói mẹ mình cũng không thừa nhận là mình có bớt son. Bà bảo: “Hồi đó mẹ sinh con ra, nhớ đâu có đâu ta!” Mỗi lúc như vậy, mình xoè bàn tay phải ra vừa nói vừa ấn ấn lên vết son đó cho mẹ xem. Khổ thiệt! Sợ hãi là anh trong mơ luôn nắm bàn tay phải của mình và nói: “Kiếp trước anh đã dùng dao khắc lên tay phải của em để kiếp này đi tìm. Không tin em thử nhìn chữ đó đi, nó hướng ra phía anh. Lúc đó em chết, anh ngồi bên giường rồi khắc, nên bây giờ chữ “M” nằm ngang. Đó là tên anh”. Anh cũng thế, chưa bao giờ cho mình biết tên. Mình ngây thơ lắm, nghĩ là do mình hay xem phim nên nhập tâm còn nghĩ là giấc mơ đó tự mình suy diễn để giải thích về vết son trong lòng bàn tay mình. Và coi đó là một “bí mật hạnh phúc”. Khi mình lỡ miệng kể chuyện này cho bạn thân của mình. Lúc đó bạn mình rất hoảng, nó khuyên mình nên đi gặp thầy cao tay ấn. Nhưng mình khùng lắm! Sợ anh giận, sợ anh buồn, sợ anh không đến nữa. Mấy tháng sau mình sút cân, gầy nhom, hay nói cười một mình, thường xuyên gặp xui, “tai bay vạ gió.” Rồi mình tin! Rủi cho mình, mình không hề may mắn như nhân vật nữ chính. Bùa phép gì cũng không linh. Anh mắng: “Ngu ngốc, mấy thứ đó không làm gì được tôi đâu!” Suy sụp, bỏ cuộc. Những giấc mơ anh giận dữ, nhiều lúc đang ôm mình, anh bóp cổ, bịt miệng, tay anh lạnh, tanh, trắng toạc và nhớp nhúa. Mình phải niệm mười mấy lần Kinh Vãn Sanh thì anh mới đi. Thức dậy mình đều khóc. Hy vọng gần như vụt tắt, cuối cùng có một cô bé đi Thái Lan về cho mình một miếng “bùa”, gọi vậy thôi thật ra chỉ là một món quà lưu niệm nhỏ xinh hình phật. Tối đó mình mơ thấy anh, anh không nói gì chỉ cười rồi lặng lẽ quay đi, tay chấp sau lưng, ngón áp út đeo nhẫn, mình nhìn rõ ràng là một chiếc nhẫn bạc. Miếng “bùa” bất ly thân đó bị mình bỏ lại trong nhà cũ, điều mình không thể tưởng tượng nổi. Mình nghĩ anh sẽ tiếp tục quấy phá hoặc đeo bám. Nay đã 3 năm mình cũng chưa hề mơ thấy một lần nào nữa. Mình từng ước được gặp lại, nhưng suy nghĩ đó liền bị dập tắt. Nếu gặp lại có lẽ mình cũng sẽ dùng cách đuổi anh đi và làm tổn thương anh mà thôi. Đó là quy luật, phân chia rạch rồi,... Người ma làm sao đến được với nhau! Năm rồi, mình vô tình biết một người con trai ngoài đời. Trong bàn tay trái có một chữ “m” thường, là một bớt đen. Và hiện tại mình vẫn liên lạc với anh ấy. Chuyện này mình cũng kể cho bạn thân của mình nghe, nó nói: “Ghê vậy mạy!” Viết xong những dòng này, mình không muốn khóc. Một lần nữa cám ơn bạn!

Có thể nhiều người không tin. Nhưng người gặp thì sẽ tin. Đoạn cuối của bạn có lẽ giống câu chuyện mình chứng kiến. Nữ chính lấy Tuấn - có lẽ do cảm kích, và một số chuyện, nhưng rồi cuối li hôn. Cô vẫn linh tính hình như bóng đen đó tồn tại. Cô đem chuyện "Duyên âm" viết năm đó cho một người bạn đọc, người đó lại giới thiệu cho một người khác. Và người được giới thiệu ấy đã chủ động nhắn tin với nữ chính.
Ảnh bảo ảnh cảm giác cái bóng đen ấy là ảnh. Vì ảnh cũng nằm mộng ở một kiếp nào đó xảy ra câu chuyện như vậy với bản thân.

Rồi họ yêu nhau và tìm được chung một vài đặc điểm nhận dạng nhau, kiểu như vết bớt của bạn, mà họ đều thấy trong mơ.

Sau nhiều năm, họ cưới nhau và sinh con, khép lại câu chuyện. Còn có phần 2 - "Trở về" nhưng mình không up. :)))
 

Mộ Vân

Gà tích cực
Tham gia
24/10/16
Bài viết
81
Gạo
0,0
Re: Duyên âm
:)Đúng là trên đời có nhiều chuyện chẳng thể lý giải. Chỉ có người trong cuộc nới hiểu. Mình đọc được câu chuyện bạn đăng vừa vui vừa sợ. Vui vì có những cảnh ngộ giống mình còn sợ vì duyên âm là có thật.
 

Ăn no rũng mỡ

Gà cận
Tham gia
20/1/20
Bài viết
593
Gạo
0,0
Re: Duyên âm
Có thể nhiều người không tin. Nhưng người gặp thì sẽ tin. Đoạn cuối của bạn có lẽ giống câu chuyện mình chứng kiến. Nữ chính lấy Tuấn - có lẽ do cảm kích, và một số chuyện, nhưng rồi cuối li hôn. Cô vẫn linh tính hình như bóng đen đó tồn tại. Cô đem chuyện "Duyên âm" viết năm đó cho một người bạn đọc, người đó lại giới thiệu cho một người khác. Và người được giới thiệu ấy đã chủ động nhắn tin với nữ chính.
Ảnh bảo ảnh cảm giác cái bóng đen ấy là ảnh. Vì ảnh cũng nằm mộng ở một kiếp nào đó xảy ra câu chuyện như vậy với bản thân.

Rồi họ yêu nhau và tìm được chung một vài đặc điểm nhận dạng nhau, kiểu như vết bớt của bạn, mà họ đều thấy trong mơ.

Sau nhiều năm, họ cưới nhau và sinh con, khép lại câu chuyện. Còn có phần 2 - "Trở về" nhưng mình không up. :)))
Mùi ngôn đậm quá...
Em thích thế.:))
 
Bên trên