Mẹ kể cho Nắng Mai nghe: Câu chuyện về sự sống - Tạm dừng - Hà Thái

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.

Hà Thái

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/3/15
Bài viết
406
Gạo
0,0
Câu chuyện thứ hai: Cá Đầu Cứng đối mặt với Bọ Cạp
1.

Tổ tiên chúng ta đã sống kiên cường như thế, giữa những con quái vật. Nhưng như một lẽ tự nhiên, cuộc sống không bao giờ dừng lại. Dòng chảy thời gian âm thầm làm bộ mặt của Trái Đất dần dần thay đổi.

Hàng trăm triệu năm trôi qua, những cuộc chiến sinh tồn giữa kẻ đi săn và con mồi đã lấp đầy vùng biển kỉ Xi-lua[1] bằng những sinh vật đa dạng, phong phú. Đám san hô nhiều màu sắc kế bên rừng huệ biển[2] và tảo biển đứng dập dềnh trong nước.
002_Silur Sea.jpg


Những con Bọ ba thùy vẫn lầm lũi bò dưới đáy biển, mỉm cười khi đi ngang qua những cô sò, chú ốc hiền lành. Những con mực[3] khổng lồ vươn những chiếc râu dài lập lờ. Những con nhím biển giương gai tua tủa, treo mình trên những hốc đá. Biết bao nhiêu sinh vật đã sản sinh ra và biến đổi nhờ quá trình tiến hóa.

Ở vùng biển nọ có một cô cá Đầu Cứng[4]. Đó là một hậu duệ của cá Hạt Tiêu. So với cụ tổ, đuôi của Đầu Cứng mạnh mẽ hơn và hai bên mình cá đã xuất hiện hai cái vây nhỏ xinh. Đầu Cứng rất hiền lành, cô chỉ ăn tảo biển và sống thuận hòa với những sinh vật khác.

1.jpg

Cá Đầu Cứng (Cephalaspis)

Kẻ thù truyền kiếp của cá là loài chân khớp đã sinh sản rất nhiều, biến đổi rất nhiều thành những con quái vật thống trị cả vùng biển. Đứng đầu là Bà Chúa[5] – một con nhện biển cổ đại khổng lồ. Đó là một con quái vật khủng khiếp dài đến 3 mét. Ai cũng sợ uy quyền của Bà Chúa, kể cả những gã lưu manh, côn đồ vẫn thường hay nghênh ngang, hống hách quanh đó như Bọ Cạp[6].

Đầu Cứng sợ Bọ Cạp một phép. Chỉ cần cảm thấy hắn đang di chuyển đến gần là cô trốn đi ngay. Một lần, Đầu Cứng đang dạo chơi, nhấm nháp tảo biển trên một ghềnh đá dưới lòng biển, thì những tế bào đặc biệt trên da cô nhận thấy một rung động lạ. Biết được kẻ thù đang đến gần, cô liền bỏ chạy.
2.jpg

Gã Bọ Cạp rất to lớn. Hắn cũng chẳng nề hà gì cái thân xác kềnh càng mà bò theo Đầu Cứng sát nút. Trong khi đó, Đầu Cứng không thể chạy nhanh được vì cái đầu của cô rất nặng, nên chỉ một chút xíu nữa thôi là gã Bọ Cạp sẽ tóm được cô…
-----------------------------------------------------------------------------------------------
[1] Kỉ Xi-lua (Silur): khoảng 443 đến 416 triệu năm trước.

[2] Cũng giống như san hô, huệ biển tuy trông giống như thực vật nhưng lại là động vật. Chúng thuộc ngành da gai cùng với cuống biển, nhím biển…

[3] Loài mực cổ đại có tên khoa học là Orthocone, là tổ tiên của loài mực hiện đại, hình dáng tương đối giống mực nhưng to cỡ một chiếc xe tải.

[4] Tên khoa học là Cephalaspis, là một loài cá không hàm ở kỉ Xi-lua, có đầu to và cứng, đã bắt đầu có “xúc giác” dạng sơ khai.

[5] tên khoa học Pterygotus, là loài chân khớp lớn nhất từ trước đến giờ, dài cỡ 3m.

[6] là loài bọ cạp biển cổ đại có tên khoa học là Brontoscorpio, dài cỡ 1m, là tổ tiên của các loài bọ cạp hiện đại.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Hà Thái

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/3/15
Bài viết
406
Gạo
0,0
2.

Đến một khúc quanh, Đầu Cứng nhận thấy có rung động lạ phía trước, cô ngoặt vội sang một ngách đá bên phải. Gã Bọ Cạp, vốn không có giác quan nhanh nhạy như Đầu Cứng, gã không mảy may cảm thấy một mối nguy hiểm nào. Gã vẫn hung hổ tiến đến.

Khi gã vừa trờ đến vị trí khi nãy Đầu Cứng bắt đầu rẽ, khắp xung quanh rùng rùng như động đất. Một kẻ khổng lồ hiện ra ngay trước mắt Bọ Cạp. Bà Chúa.

Bà Chúa to lớn gấp nhiều lần Bọ Cạp. Xung quanh bà là một đàn con nhỏ lâu nhâu, hung dữ không kém.

- Hà hà hà… Xem có ai đây này! Gã lưu manh Bọ Cạp đây sao?

Bà Chúa cười vang rền. Bọ Cạp kinh hãi nhìn người khổng lồ trước mắt mình, định xoay người bỏ chạy. Nhưng không kịp nữa rồi, Bà Chúa đưa hai cái chân trước miệng quặp lấy hắn ta trước khi hắn kịp kêu lên một tiếng.
ds.jpg

---------------------------
*** Xin lỗi các bạn đọc vì mình đã viết một phần ngắn tí thế này. Thực ra ban đầu phần này nó có ý hơi tách biệt, mình vừa mới sửa lại để nối với phần 1. Lẽ ra sửa phần 1 để nối vào, nhưng như vậy sợ bạn nào đã đọc phần 1 sẽ bị bỏ sót, nên đành post thành phần 2 vậy. Chứ chủ ý của tác giả không phải để chia cắt tủn mủn trong truyện như vậy.
 

Hà Thái

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/3/15
Bài viết
406
Gạo
0,0
3.


Một hôm, khi Đầu Cứng đi dạo chơi về, chị gái cô nói với cô:

- Em hãy chuẩn bị đi. Ngày mai là ngày chúng ta di cư rồi.

Nghe chị nói, Đầu Cứng mới chợt nhớ ra đã đến mùa sinh sản. Những ngày này, các cô, các bà cá Đầu Cứng đều rời xa biển cả đầy hiểm nguy, đến một nơi khác để đẻ trứng. Đó là những hồ nước trên đất liền.

Khi đó, trên mặt đất khác bây giờ lắm. Chẳng có rừng, cũng chẳng có cây cối nào như bây giờ. Không khí quá nóng bức và quá nhiều khí độc. Chỉ có một loài thực vật duy nhất mọc được: Cúc-xô-ni-a[1]. Đó là một loài thực vật cực kì đơn giản. Chúng chẳng có những thân cây cao lớn hay những tán lá xanh mát mẻ, chúng thấp tè và xấu xí, nhưng cũng đủ để làm cho mặt đất khô cằn bớt tẻ nhạt.
ev_sil_3.jpg

Cúc-xô-ni-a (Cooksonia) là loài thực vật đầu tiên xuất hiện trên cạn.

Họ hàng nhà cá Đầu Cứng vẫn đến hồ Mọi Khi để đẻ trứng hàng năm. Từ biển, các cô bơi đến dòng sông và lần ngược lên thượng nguồn. Đây là năm đầu tiên cô cá Đầu Cứng của chúng ta đi đẻ trứng, nhưng cô vẫn nhớ đường đi đến hồ Mọi Khi. Cô đã sinh ra ở đó, và đã trải qua một cuộc hành trình từ đó về biển khi còn nhỏ. Trong chiếc đầu cứng của cô, đã xuất hiện bộ não đơn giản nên cô có thể nhớ được những dấu mốc đặc biệt để có thể lần trở lại.

Chuyến đi dài ngày và mệt mỏi. Mà cũng chưa hết nguy hiểm. Không chỉ có cá biết tìm đến đất liền. Những con Bọ Cạp đã lên bờ trước đó rất lâu. Ngoài việc thở dưới nước bằng mang, nhưng con vật hung dữ này còn có thể thở trên cạn được bằng một bộ “phổi” cấu tạo bởi những lớp mô mỏng.

sdff.jpg

Những gã Bọ Cạp (Brontoscorpio) đã lên bờ từ lâu.

Bộ áo giáp dày của những con Bọ Cạp bảo vệ chúng khỏi sức thiêu đốt của ánh mặt trời gay gắt. Trên mặt đất trống trải, chúng diễu hành thành từng đoàn, giương những chiếc càng và những vòi chích đầy nọc độc lên thách thức những kẻ nào cả gan mò lên bờ sau chúng.

Hồ Mọi Khi đã ở trước mắt những cô cá. Họ chỉ còn phải vượt qua một bờ đá ngăn giữa con lạch và hồ nước. Kinh nghiệm của những chuyến đi trước giúp các cô cá hiểu rằng đây là một thử thách vô cùng nguy hiểm. Dù không hề nhìn thấy, nhưng các cô cá vẫn biết từ xa, những con Bọ Cạp khổng lồ đang lần mò đi tới bờ đá để tìm thức ăn. Các cô cũng biết mỗi giây phút đều quý giá.

- Hấp!

Những cô cá lấy đà, quẫy đuôi bật mình lên bờ đá. Những cái vây chắc khỏe và cái đuôi mạnh mẽ giúp các cô trườn được sang hồ nước bên kia. Lượt cá đầu tiên qua được hồ nước an toàn. Nhưng những con Bọ Cạp đã tiến đến bên bờ đá. Chúng giương càng cắp lấy những cô cá gần nhất, và cong cái đuôi chứa đầy nọc độc lên chích vào người nạn nhân.

Đàn cá không hề chùn lòng. Họ vẫn liên quẫy mình trườn sang, theo đúng lộ trình đã in sâu trong đầu họ. Những con Bọ Cạp ngu ngốc không có định hướng, chúng quờ quạng và mắc kẹt với nhau trên bờ đá, làm những con Bọ Cạp khác không thể tiến tới làm phiền thêm một cô cá nào nữa.

Cô cá Đầu Cứng của chúng ta đã thoát nạn. Cô chọn lấy một chỗ cho mình trong hồ nước, nhẹ nhàng đẻ trứng. Từ đó, những quả trứng sẽ nở ra những con cá Đầu Cứng con nhỏ xinh, và chúng sẽ lại lần theo dòng nước trở về biển, sống một cuộc sống giống như ông bà, cha mẹ chúng đã sống.


[1] Cooksonia
 

Hà Thái

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/3/15
Bài viết
406
Gạo
0,0
Câu chuyện thứ ba: Loài Lưỡng Cư – đặt một chân lên bờ


Loài cá tổ tiên của chúng ta đã sống sót và tiến hóa. Ở chỗ những chiếc vây, xương và cơ đã chắc hơn và trở thành những đôi chân. Bộ hàm và những chiếc răng đầu tiên đã xuất hiện. Chúng đã trở thành loài lưỡng cư và đặt được một chân lên bờ.
------------------------------------
1.


Kỉ Đê-vôn, 360 triệu năm trước.

Nhân vật của chúng ta là một anh chàng Lưỡng Cư[1]. Anh ta dài đến hơn 1 mét rưỡi, to lớn hơn hầu hết các loài lưỡng cư hiện nay. Giống như các bạn, anh cũng làm tổ bên bờ nước.


1.jpg

Một con Lưỡng Cư (Hynerpeton)

Lúc này, bộ mặt Trái Đất đã hoàn toàn thay đổi. Những cái cây lớn đã sinh ra tạo thành những cánh rừng bao la, bơm hàng tấn ô xi vào không khí.

Chàng Lưỡng Cư thích ở trên bờ, vì ở đó chàng rất an toàn và thư thái. Kẻ thù Bọ Cạp xưa kia giờ chẳng còn là mối đe dọa. Chúng đã trở nên nhỏ xíu, đến mức trở thành con mồi của chàng. Chàng cũng đã có phổi để có thể thở được trên bờ, nhưng bộ da rất mỏng của chàng không thể chịu được ánh mặt trời rát bỏng. Vì thế, cứ chốc chốc, chàng ta lại phải xuống nước để giữ cho da mình luôn ướt.

Thế giới dưới nước thì trái lại. Có rất nhiều con quái vật nguy hiểm. Phải kể đến lão Cá Mập[2].

2.jpg

Cá Mập (stethacanthus)

Lão ta là một kẻ dữ tợn. Cái miệng rộng ngoác với những chiếc răng dài nhọn hoắt sẵn sàng cắn bất kì con vật nào nhỏ hơn đi ngang qua lão. Trên lưng lão là một chiếc vây lưng lớn hình dáng hết sức kì quái. Trông nó giống như một cái đe, với bề mặt đầy gai lởm chởm như vỏ mít. Trên đỉnh đầu lão cũng có một mảng “vỏ mít” y hệt như thế.

Cá Mập sẵn sàng săn đuổi bất kì con vật nào trong tầm ngắm, thậm chí cả những con Cá Mập con. Tất nhiên là chẳng có lí do gì lão bỏ qua Lưỡng Cư. Dẫu vậy, lão chẳng là gì nếu so sánh với Cá Tử Thần[3].
3.jpg

Cá Tử Thần (Hyneria)

Cá Tử Thần là một con cá dài đến 5 mét và nặng 2 tấn. Thân hình khổng lồ đi kèm với sức mạnh kinh hồn, cùng với tính tình hung dữ chẳng kém gì lão Cá Mập, làm cho Cá Tử Thần là kẻ bất bại ở vùng nước này, mà bất kể một sinh vật nào chỉ cần nghe thấy tên là đã run sợ.


[1] Tên khoa học là Hynerpeton, là loài lưỡng cư khổng lồ sinh sống trong các vùng hồ và cửa sông ở cuối kỉ Devon.

[2] Tên khoa học là Stethacanthus, loài cá mập nguyên thủy, tổ tiên của cá mập hiện đại.

[3] Tên khoa học là Hyneria.

Nếu có bạn nhỏ nào quên, tôi xin nhắc lại: tất cả những cái tên viết hoa như Cá Mập, Cá Tử Thần, Lưỡng Cư… chỉ là tên do mẹ bé Nắng Mai tự đặt ra cho bé dễ nhớ, chứ không phải là tên do các nhà khoa học gọi.
 

Quân Phất

Gà con
Tham gia
21/5/15
Bài viết
14
Gạo
0,0
2 chị! Em rất thích truyện của chị. Đọc mà như đang xem animal vậy đó. Đọc xong em thấy tên truyện có vẻ không hợp lắm. Chị nghĩ sao nếu thêm vào là: sự sống của thế giới động vật. Hoặc là Mẹ kể cho Nắng Mai nghe, câu chuyện về thế giới động vật. Hi.
À, hình ảnh chị chọn cũng đẹp lắm đó, rất rõ nét và minh hoạ rata đúng chỗ, giúp người đọc dễ hình dung. (Nhất là các em nhỏ).
 

Hà Thái

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/3/15
Bài viết
406
Gạo
0,0
2 chị! Em rất thích truyện của chị. Đọc mà như đang xem animal vậy đó. Đọc xong em thấy tên truyện có vẻ không hợp lắm. Chị nghĩ sao nếu thêm vào là: sự sống của thế giới động vật. Hoặc là Mẹ kể cho Nắng Mai nghe, câu chuyện về thế giới động vật. Hi.
À, hình ảnh chị chọn cũng đẹp lắm đó, rất rõ nét và minh hoạ rata đúng chỗ, giúp người đọc dễ hình dung. (Nhất là các em nhỏ).
Cảm ơn em. Chị cũng đang nghĩ có thêm tên thứ hai cho truyện. :)
 

Quân Phất

Gà con
Tham gia
21/5/15
Bài viết
14
Gạo
0,0
Cảm ơn em. Chị cũng đang nghĩ có thêm tên thứ hai cho truyện. :)
Em còn một góp ý nhỏ nữa là, vì chuyện kể cho bé, nên thay vì viết 1 mạch như thế, chị có thể lồng ghép vào không? Em chỉ thấy mở đầu là mẹ âu yếm NM rồi kể... Xong là chị đánh số truyện một lèo...
Chị hiểu ý em không?
 

Hà Thái

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/3/15
Bài viết
406
Gạo
0,0
Em còn một góp ý nhỏ nữa là, vì chuyện kể cho bé, nên thay vì viết 1 mạch như thế, chị có thể lồng ghép vào không? Em chỉ thấy mở đầu là mẹ âu yếm NM rồi kể... Xong là chị đánh số truyện một lèo...
Chị hiểu ý em không?
Lúc đầu chị cũng lồng ghép như thế (nên mới có một đoạn ngắn tí ở chương 2, vì đó là đoạn hai mẹ con nói chuyện với nhau). Chị định cuối mỗi câu chuyện cũng có nói chuyện đưa ra bài học hay cái gì đại loại thế. Nhưng viết một hồi thì... Khó quá. :D Nên quay về kiểu truyền thống.
Đoạn mở đầu chị cũng đã thay đổi (chỉ chưa update trên đây, để khỏi lệch pha.) :D
 

Quân Phất

Gà con
Tham gia
21/5/15
Bài viết
14
Gạo
0,0
Lúc đầu chị cũng lồng ghép như thế (nên mới có một đoạn ngắn tí ở chương 2, vì đó là đoạn hai mẹ con nói chuyện với nhau). Chị định cuối mỗi câu chuyện cũng có nói chuyện đưa ra bài học hay cái gì đại loại thế. Nhưng viết một hồi thì... Khó quá. :D Nên quay về kiểu truyền thống.
Đoạn mở đầu chị cũng đã thay đổi (chỉ chưa update trên đây, để khỏi lệch pha.) :D
Chị ơi, chị cứ viết như dự định lúc đầu ấy ạ. Chị đừng nghĩ là ít ng đọc rùi phải thay đổi để có nhiều ng đọc hơn. Truyện chị hướng đến đối tượng là các bé, dĩ nhiên ít ng đọc hơn các truyện tình cảm. Nhưng chị cứ viết theo ý chị đi ạ. Rồi gửi các nxb thử. Em nghĩ một khi ra thành sách sẽ nhiều ng mua đấy, v còn có thể tái bản nữa.
Lí do là các mẹ sẽ mua về đọc cho bé hoặc dạy bé đọc. Qua thời gian cũng không lỗi thời, tương tự như mấy chuyện sói và cô bé quàng khăn đỏ, thỏ và rùa... Ngta thuộc cả đấy, tivi, youtube... đầy ra, nhưng ngta vẫn mua truyện tranh của nó, rồi cả truyện chữ nữa...
Truyện này của chị có thể xuất bản theo dạng đó. Vì em thấy chị cũng tìm được rất nhiều hình, và mỗi câu chuyện có độ dài phù hợp để chia đều các hình.
Như nhà e đây, chị em mất bao nhiêu là tiền mua mâty quyển hình động vật vêg dạy nhóc. Nó thuộc tên như vẹt chứ chả biết được gì cả.
Thử đổi lại là sách của chị, mỗi con vật lại có một câu chuyện... chắc chắn bé sẽ nhớ hơn và thích hơn...
^^ cố lên chị nhé!
Em có quen một đứa bạn. Nó có truyện đc xb rồi. Tháng 6 này sẽ trình làng quyển nữa. Em bảo nó sao sướng thế. Chị biết nó bảo gì không?
Nó bảo có gì đâu mà sướng. Em nói viết truyện nào đc xb truyện ấy, khối người mơ. Nó cười, bảo là thà viết 1 truyện mà đc tái bản 10 lần còn hơn viết đc 10 truyện được xb cả 10.
Còn lúc trước, khi nó còn viết trên mạng ấy, nó bảo: chỉ cần còn 1 người đọc thôi nó cũng sẽ viết tiếp.
Em hỏi nó không thấy nản hả? Thì nó trả lời: không, 1 ng cũng là độc giả mà 100 ng cũng là độc giả. Lúc này truyện của nó chỉ chạm đến tâm một vài người, nhưng biết đâu dần dà nó sẽ chạm đến tâm tư của cả ngàn người...
Em kể chị nghe, vì em thấy chị có ý định ngừng đăng truyện.
Còn cá nhân em thì đợi từng ngày để được đọc truyện của chị.
^^
 

Hà Thái

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/3/15
Bài viết
406
Gạo
0,0
Chị ơi, chị cứ viết như dự định lúc đầu ấy ạ. Chị đừng nghĩ là ít ng đọc rùi phải thay đổi để có nhiều ng đọc hơn. Truyện chị hướng đến đối tượng là các bé, dĩ nhiên ít ng đọc hơn các truyện tình cảm. Nhưng chị cứ viết theo ý chị đi ạ. Rồi gửi các nxb thử. Em nghĩ một khi ra thành sách sẽ nhiều ng mua đấy, v còn có thể tái bản nữa.
Lí do là các mẹ sẽ mua về đọc cho bé hoặc dạy bé đọc. Qua thời gian cũng không lỗi thời, tương tự như mấy chuyện sói và cô bé quàng khăn đỏ, thỏ và rùa... Ngta thuộc cả đấy, tivi, youtube... đầy ra, nhưng ngta vẫn mua truyện tranh của nó, rồi cả truyện chữ nữa...
Truyện này của chị có thể xuất bản theo dạng đó. Vì em thấy chị cũng tìm được rất nhiều hình, và mỗi câu chuyện có độ dài phù hợp để chia đều các hình.
Như nhà e đây, chị em mất bao nhiêu là tiền mua mâty quyển hình động vật vêg dạy nhóc. Nó thuộc tên như vẹt chứ chả biết được gì cả.
Thử đổi lại là sách của chị, mỗi con vật lại có một câu chuyện... chắc chắn bé sẽ nhớ hơn và thích hơn...
^^ cố lên chị nhé!
Em có quen một đứa bạn. Nó có truyện đc xb rồi. Tháng 6 này sẽ trình làng quyển nữa. Em bảo nó sao sướng thế. Chị biết nó bảo gì không?
Nó bảo có gì đâu mà sướng. Em nói viết truyện nào đc xb truyện ấy, khối người mơ. Nó cười, bảo là thà viết 1 truyện mà đc tái bản 10 lần còn hơn viết đc 10 truyện được xb cả 10.
Còn lúc trước, khi nó còn viết trên mạng ấy, nó bảo: chỉ cần còn 1 người đọc thôi nó cũng sẽ viết tiếp.
Em hỏi nó không thấy nản hả? Thì nó trả lời: không, 1 ng cũng là độc giả mà 100 ng cũng là độc giả. Lúc này truyện của nó chỉ chạm đến tâm một vài người, nhưng biết đâu dần dà nó sẽ chạm đến tâm tư của cả ngàn người...
Em kể chị nghe, vì em thấy chị có ý định ngừng đăng truyện.
Còn cá nhân em thì đợi từng ngày để được đọc truyện của chị.
^^
Cám ơn em đã động viên và yêu thích truyện của chị. :D
Chị không ngừng viết đâu, chỉ là năng suất không cao nên đôi khi cần nghỉ lâu lâu rồi mới có cảm hứng viết tiếp.
Nhưng chắc chắn là phải hoàn thành. Viết cho con ngừng làm sao được! :D
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Bên trên