Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách

mktcofo

Gà con
Tham gia
11/4/15
Bài viết
11
Gạo
0,0
Re: Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách
Mà cho em hỏi ạ, không biết Gác Sách mình có nhận bản thảo không nhỉ? :">
 

mktcofo

Gà con
Tham gia
11/4/15
Bài viết
11
Gạo
0,0
Re: Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách
Bạn tìm hiểu ở ĐÂY nhé.
Vậy là buộc phải đăng truyện lên diễn đàn trước khi gửi bản thảo cho Gác Sách đúng không ạ? Có thể gửi bản thảo trước không ạ? Vì giờ em đang gửi bản thảo đến một số nơi, chưa tiện đăng tải. :D
 

Chim Cụt

đang cố gắng dài ra
Gà về hưu
Tham gia
4/12/13
Bài viết
14.361
Gạo
1.000,0
Re: Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách
Vậy là buộc phải đăng truyện lên diễn đàn trước khi gửi bản thảo cho Gác Sách đúng không ạ? Có thể gửi bản thảo trước không ạ? Vì giờ em đang gửi bản thảo đến một số nơi, chưa tiện đăng tải. :D
Câu đầu bạn hiểu đúng vấn đề rồi đó. Do đó, câu sau hỏi vậy là vô ích bạn nhé.
 
Tham gia
18/11/14
Bài viết
51
Gạo
0,0
Re: Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách
Mình không biết viết lời bình có dư thừa hay giúp ích được cho các bạn người-viết mới hay không? Nhưng thôi, dù sao mình cũng đã viết gần 8 năm, đến khi thành sinh viên ra trường, tiền nhuận bút còn tiết kiệm được thành sổ để đến lúc lấy chồng, nên mình nghĩ mình đủ tư cách để trình bày vấn đề này.

- Để có được cuốn sách thứ 1:

Mình đã rất vất vả, mình viết ròng rã 2 năm. Từ khi nó chỉ là một truyện vừa, khoảng 8 chương. Vào một đêm sốt, mình nhớ chính xác là vậy, mình cải biên cải chính sau nhiều đêm liên tục thành được gần 20 chương. Trong một buổi tham gia giao lưu kí sách, mình ngu ngơ làm sao đến gặp thẳng anh Giám đốc trình bày về nguyện vọng được xuất bản sách. (Mình cần nói rõ, năm 2010 là năm in sách của tác giả trẻ rất khó khăn, thực sự rất khó khăn.) May mắn, anh ấy rất thoải mái, nhưng mình đã trượt.

Các bạn may mắn thì nhận được email hồi âm. Và mình may mắn, chắc chắn là may mắn. Còn hơn là bị bặt vô âm tín.
Cảm tưởng khi đó, mình đã nghĩ thế này. "Mình cóc cần nữa! Mình biết, họ chỉ in cho những người đã có danh tiếng thôi. Đứa vô danh như mình đừng có mà mơ."

Mình đã hậm hực và bức xúc đúng kiểu rất trẻ con, nông nổi, nghĩ mình đã làm tốt, làm tốt, làm tốt mà không thể in sách.

Một khoảng thời gian sau đó, mình nghĩ khoảng thời gian này, mình kiếm "bộn tiền" ('Bộn tiền' ở đây xin bạn đừng hiểu là mình đã có rất nhiều và sống được vào nó; ý chỉ là, mình đã bước đầu bước vào thế giới viết văn theo đúng kiểu ngành công nghiệp, viết liên tục, viết theo chủ đề nóng, thời sự được đặt. Viết cho đến khi mình cảm thấy kiệt sức và gần như mất kiểm soát bản thân về ý thức và đạo đức của người cầm viết.)

Nhưng cái gì cũng có giá của nó, mình có tên tuổi, được chờ đợi, được kì vọng tên sẽ mang lại lượng view cho chuyên mục. Mình được phỏng vấn, được hỏi han. Và đây là lúc, mình mang bản thảo đã-bị-từ-chối chỉnh sửa, thêm thắt sau một thời gian đã có kinh nghiệm hơn nhờ viết báo mạng. Thật kinh khủng! Mình bị choáng khi nhận ra mình đã mang cái thứ hổ-lốn, hổ-lốn thực sự để gửi đi thẩm định xuất bản. Và mình bắt đầu ý thức, nghiêm túc với viết lách.

Mình đã chỉnh sửa rất nhiều, đầu tư rất nhiều. Tiếp tục gửi đi, ..., và không có hồi âm nào nữa.

Sau nhiều lần đắn đo, mình quyết định mang tiểu thuyết gần 30 chương đó đăng báo mạng. Nguồn thu về của mình là: dĩ nhiên nhuận bút, dĩ nhiên lượt view, và không thương tiếc gạch đá... (Bạn muốn 1 chương truyện của mình đăng luôn đứng đầu top trong chuyên mục không? Bạn muốn 1 chương truyện mình đăng đã từng có cả nửa nghìn lượt bình luận ...? Vâng, đó là điều mình đã đạt được.) Nhưng cũng là lúc, mình bị tổn thương nhiều nhất, mình tiếp tục hậm hực, hậm hực, truyện đăng báo được trông đợi thế, ngóng đợi thế, vậy tại sao vẫn không thể xuất bản. Tại sao. Và mình tiếp tục, "Mình cóc cần nữa! Mình biết, họ chỉ in cho những người đã có danh tiếng thôi."

Nhưng mình nghĩ, "Có công mài sắt, có ngày thành kim." Sau khoảng thời gian được đánh giá là làm-bão ở chuyên mục đó, mình đã nhận được lời mời xuất bản từ các nhà xuất bản. Là họ viết email mời đấy. Mình đã rất sung sướng. Chuyện đó đã xảy ra năm 2012 - mình nghĩ ở khoảng thời gian đó, chuyện in sách cho tác giả Việt đã được cởi trói hơn so với năm 2010.

Mình kể câu chuyện cá nhân này không phải muốn bạn tìm đến trang báo mạng nào đó, viết những câu chuyện mang tính nóng, thời sự..., mình chỉ muốn truyền tải thông điệp, "Đừng kì vọng nhận được sự đồng ý của người khác, khi bản thân chưa thực sự làm tốt phần việc của mình."

Con đường đến với viết lách của mỗi người là khác nhau, tiền, danh tiếng. Con đường đi đến được danh tiếng, bạn sẽ đón nhận: có cả ngưỡng mộ hay khinh thường.

Khi trẻ, mình viết vấn đề đó, nổi bật lúc đó, mình nghĩ mình thật tuyệt. Nhưng khi vết chân chim in hằn khóe mắt bạn, nhìn lại khoảng thời gian đó, có thể bạn sẽ khóc hoặc ân hận. Vậy nên, bản thân nên nhận thức, và hoạch định sẵn bước đi của mình, bởi viết lách thực sự - KHÔNG PHẢI LÀ MỘT CUỘC DẠO CHƠI.

Bởi bạn hiểu đó, sau một khoảng thời gian viết lách, nhìn lại những thứ trước đó mà bản thân từng tự đề cao, mình còn gọi đó là thứ hổ-lốn mà.

Hơn hết, mình nghĩ các bạn nên xác định ở thời điểm này, "Viết truyện đăng báo-giấy còn khó hơn in một cuốn sách." Vì vậy, bạn cần định hướng lại nghiệp viết của mình nhé.

Mình cũng đi làm, 19h mới về đến nhà, nuôi con nhỏ, thời gian đọc sách của mình là giờ trước khi đi ngủ, viết sách là giờ giải lao ở công ty. Dù ít hay nhiều, mình nghĩ bản thân nên duy trì việc viết lách, 5 dòng cũng được. Bởi có những ngày cuối tuần, cả buổi sáng mình viết được có 2 câu à.

Đừng lo lắng!

Nhưng không hẳn khi đã được in sách rồi, mình mãn nguyện. Mình áp lực, liệu cuốn sau có hay hơn cuốn trước, mình phải làm gì để mới mẻ hơn đây... Hành trình này, dài, và còn nhiều gian nan lắm.

Cuối cùng, theo mình khi gửi bản thảo đầu tiên đi, các bạn nên:
- Chất lượng bản thảo là ưu tiên hàng đầu.
- Rà soát thật kĩ chính tả, cách ngắt dòng, ngắt đoạn.
- In thành 1 xấp A4, một mặt, cách lề trái căn kĩ càng vì còn đóng ghim thành quyển.
- Bìa đầu-cuối để màu (xanh, vàng...) ghi lớn tiêu đề, tên.
- Tờ đầu tiên, ghi "Thư ngỏ", chừng 10-15 dòng là được. Còn dư cũng bỏ trống.
- Tờ tiếp theo là thông tin cá nhân.
- Tờ tiếp là tóm tắt - phải là tóm tắt không quá 20 dòng về nội dung câu truyện. (Nếu là tập thơ, truyện ngắn, chỉ cần ghi chung thể loại, gộp với phần nội dung tiếp.)

Đôi khi, các người-viết hơi ẩu vấn đề trình bày. Bạn nên biến bản thảo tập giống như CV, hãy làm chúng nổi bật, ngay từ hình thức.

Hi vọng, lời bình này sẽ giúp ích được bạn nào đó.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

mktcofo

Gà con
Tham gia
11/4/15
Bài viết
11
Gạo
0,0
Re: Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách
Nếu bạn cảm thấy không tiện đăng tải thì xin bản quyền truyện trước đi. :v
Không phải vấn đề bản quyền bạn ạ, mà NXB họ không muốn bản thảo (chẳng may) được in thành sách đã xuất hiện trước đó trên mạng, như vậy là mất lượng khách hàng nhất định.
@Chị Lâm Phương Lam: đọc những lời bình của chị cũng thấy được quãng thời gian "đầy sóng gió" của chị trong nghiệp viết lách. Haiz, quả thật để bước ra từ văn mạng là quá khó, nhất là trong thời buổi thông tin tràn lan như thế này nữa. Cuối cùng vẫn là cố gắng nhiều hơn nữa, tự hoàn thiện khả năng bản thân và chờ đợi cơ hội, chỉ là không biết chờ đến bao giờ ;)) Em thì ngày nào cũng phải viết, cày mặt ra mà viết, viết đến tê mười đầu bàn tay luôn :)) Em làm content cho website của công ty công nghệ, mỗi ngày viết 4 5 bài khoảng nghìn từ, tính ra thì không nhiều nhưng cái áp lực lúc nào cũng phải viết, lúc nào cũng phải tìm cái tin mới, chủ đề thì bó hẹp thật sự rất oải. Mặc dù được rèn luyện thật đấy, dù học thêm được nhiều kiến thức thật đấy, nhưng lại cảm giác như bên trong mình đang "khô" đi với những câu chữ chuyên ngành vô cảm.
 

Nhật Hy

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
21/5/14
Bài viết
1.610
Gạo
0,0
Re: Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách
Không phải vấn đề bản quyền bạn ạ, mà NXB họ không muốn bản thảo (chẳng may) được in thành sách đã xuất hiện trước đó trên mạng, như vậy là mất lượng khách hàng nhất định.
@Chị Lâm Phương Lam: đọc những lời bình của chị cũng thấy được quãng thời gian "đầy sóng gió" của chị trong nghiệp viết lách. Haiz, quả thật để bước ra từ văn mạng là quá khó, nhất là trong thời buổi thông tin tràn lan như thế này nữa. Cuối cùng vẫn là cố gắng nhiều hơn nữa, tự hoàn thiện khả năng bản thân và chờ đợi cơ hội, chỉ là không biết chờ đến bao giờ ;)) Em thì ngày nào cũng phải viết, cày mặt ra mà viết, viết đến tê mười đầu bàn tay luôn :)) Em làm content cho website của công ty công nghệ, mỗi ngày viết 4 5 bài khoảng nghìn từ, tính ra thì không nhiều nhưng cái áp lực lúc nào cũng phải viết, lúc nào cũng phải tìm cái tin mới, chủ đề thì bó hẹp thật sự rất oải. Mặc dù được rèn luyện thật đấy, dù học thêm được nhiều kiến thức thật đấy, nhưng lại cảm giác như bên trong mình đang "khô" đi với những câu chữ chuyên ngành vô cảm.
Chưa có kinh nghiệm trong xuất bản, nhưng ''khuyên'' bạn vài câu.
- Nếu bạn chưa gửi bản thảo cho NXB thì bạn nên gửi trước để xem kết quả như thế nào.
- Nếu bạn đã gửi nhiều nơi mà vẫn chưa được đồng ý, thì cho dù bạn có đăng, hay không đăng thì nó cũng chẳng thế xuất bản được đúng không.
Nếu ở trường hợp 2 mà bạn muốn tạo danh tiếng trên các diễn dàn thì buộc phải đăng rồi, VD hiện tại ở Gác chỉ yêu cầu bạn đăng 10 chương đầu, nếu truyện dưới 20 thì đăng nửa tác phẩm, bạn sẽ có thể gửi bản thảo lên trang chủ rồi.
Vẫn ở trường hợp 2, nhiều khi không phải do bạn có không có danh tiếng mà họ không đồng ý, mà do tác phẩm bạn vẫn chưa đủ thu hút họ, có thể nói là tiềm năng của nó không cao trong kinh doanh của họ (ý kiến chủ quan của mình), thì việc đăng lên một nơi nào đó để độc giả giúp bạn nhận xét khách quan tác phẩm của bạn, giúp bạn hoàn chỉnh hơn tác phẩm của mình. Thì cơ may tác phẩm ấy có cơ hội xuất bản, còn hơn để trong file word mãi nhỉ.

Vài lời lảm nhảm mong bạn không thông cảm.
 

mktcofo

Gà con
Tham gia
11/4/15
Bài viết
11
Gạo
0,0
Re: Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách
Chưa có kinh nghiệm trong xuất bản, nhưng ''khuyên'' bạn vài câu.
- Nếu bạn chưa gửi bản thảo cho NXB thì bạn nên gửi trước để xem kết quả như thế nào.
- Nếu bạn đã gửi nhiều nơi mà vẫn chưa được đồng ý, thì cho dù bạn có đăng, hay không đăng thì nó cũng chẳng thế xuất bản được đúng không.
Nếu ở trường hợp 2 mà bạn muốn tạo danh tiếng trên các diễn dàn thì buộc phải đăng rồi, VD hiện tại ở Gác chỉ yêu cầu bạn đăng 10 chương đầu, nếu truyện dưới 20 thì đăng nửa tác phẩm, bạn sẽ có thể gửi bản thảo lên trang chủ rồi.
Vẫn ở trường hợp 2, nhiều khi không phải do bạn có không có danh tiếng mà họ không đồng ý, mà do tác phẩm bạn vẫn chưa đủ thu hút họ, có thể nói là tiềm năng của nó không cao trong kinh doanh của họ (ý kiến chủ quan của mình), thì việc đăng lên một nơi nào đó để độc giả giúp bạn nhận xét khách quan tác phẩm của bạn, giúp bạn hoàn chỉnh hơn tác phẩm của mình. Thì cơ may tác phẩm ấy có cơ hội xuất bản, còn hơn để trong file word mãi nhỉ.

Vài lời lảm nhảm mong bạn không thông cảm.
Ừ bạn, mình chỉ bào là chưa tiện đăng thôi, vì đến ngày mai mới là tròn 1 tháng mình gửi bản thảo, cái mình chán là đã mail mấy lần hỏi nxb xem họ đã đọc bản thảo chưa nhưng họ không trả lời nên chẳng biết sao. Cũng đợi thêm 1 thời gian ngắn nữa nếu không có hồi âm gì thì mình coi như bỏ cuộc vụ này vậy, mà cái thứ mình ghét nhất là chờ đợi nên nếu tiết kiệm thời gian được lúc nào hay lúc đấy.
 
Tham gia
18/11/14
Bài viết
51
Gạo
0,0
Re: Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách
@Chị Lâm Phương Lam: đọc những lời bình của chị cũng thấy được quãng thời gian "đầy sóng gió" của chị trong nghiệp viết lách. Haiz, quả thật để bước ra từ văn mạng là quá khó, nhất là trong thời buổi thông tin tràn lan như thế này nữa. Cuối cùng vẫn là cố gắng nhiều hơn nữa, tự hoàn thiện khả năng bản thân và chờ đợi cơ hội, chỉ là không biết chờ đến bao giờ ;)) Em thì ngày nào cũng phải viết, cày mặt ra mà viết, viết đến tê mười đầu bàn tay luôn :)) Em làm content cho website của công ty công nghệ, mỗi ngày viết 4 5 bài khoảng nghìn từ, tính ra thì không nhiều nhưng cái áp lực lúc nào cũng phải viết, lúc nào cũng phải tìm cái tin mới, chủ đề thì bó hẹp thật sự rất oải. Mặc dù được rèn luyện thật đấy, dù học thêm được nhiều kiến thức thật đấy, nhưng lại cảm giác như bên trong mình đang "khô" đi với những câu chữ chuyên ngành vô cảm.
Mỗi người nổi lên bằng một cách khác nhau, nhưng quan trọng nhất độc giả vẫn đánh giá bằng thực lực thay vì sản phẩm của PR, em ạ.
Bản thân chị giờ còn căng thẳng, bí bách, tìm lối đi..., nên đồng cảm với những người mới lắm.
Mọi chuyện sẽ ổn thôi, đừng buồn.
 

bacsibaocuoi

Gà con
Tham gia
29/4/15
Bài viết
0
Gạo
0,0
Re: Kinh nghiệm qua các lần xuất bản sách
Vậy nếu viết truyện dài tập thì sao? Có phải viết hết tất cả các tập mới được gửi không ạ? Cám ơn nhìu!!!
 
Bên trên